Nghe lời nói của u, Khả Như chợt khựng lại. Về ngôi nhà ư, cô muốn làm lắm chứ. Nhưng nhưng mà về rồi cô kinh về sau bản thân tiếp tục lưu luyến và ko nỡ tách ngoài ngôi nhà. Thà rộng lớn cứ như giờ đây lên đường, cô ko cần thiết ai cả.
Bạn đang xem: yêu em thêm lần nữa
Cô 1 mình quen thuộc rồi!
- Con lên đường đây!
Khả Như tách ngoài điểm nhưng mà bản thân sinh rời khỏi và tăng trưởng, cô ngoảnh đầu lại nhìn tổ rét của tớ thêm nữa. Nơi phía trên trước bại liệt từng là 1 trong điểm niềm hạnh phúc của cô ý, tuy rằng cha mẹ luôn luôn hờ hững hững hờ với cô, tuy nhiên cô còn tồn tại Khả Ái.
Và còn tồn tại cả Cố Đông nữa!
Lúc bại liệt cả thân phụ người vẫn rất rất hạnh phúc cùng nhau. Nhưng này đã là chuyện của rất rất lâu về trước rồi. Thời gian ngoan tiếp tục mãi không thể cù quay về nữa rồi, cũng như thể Khả Ái vẫn rời khỏi lên đường mãi mãi.
Khoảnh xung khắc niềm hạnh phúc nhất của cô ý là được ở bên cạnh Cố Đông.
Cố Đông...anh ấy rất rất ghét bỏ cô rồi.
Khả Như lặng lẽ tách ngoài, bóng sườn lưng của cô ý bé nhỏ nhỏ yếu ớt tuy nhiên chẳng sở hữu nguyện ai chở che mang đến cô. Cuộc đời cô, ko biết cho tới khi nào mới mẻ xuất hiện nay nhị kể từ "hạnh phúc" như rất nhiều người mơ ước đây?
Mà cô xứng danh để sở hữu được niềm hạnh phúc sao?
Trời lại mưa nữa rồi...
Tại sao lại mưa nhiều cho tới vậy chứ?
Khả Như một vừa hai phải lên đường một vừa hai phải khóc. Cô ngồi ở trạm xe pháo buýt trú tạm thời trận mưa này. Bây giờ là giữa trưa, tuyến phố rất rất đìu hiu. Sẽ không tồn tại ai bắt gặp cô khóc đâu.
Phía xa cách xa cách, sở hữu một cái xe hơi sang trọng và quý phái tạm dừng bên trên bại liệt. Người tài xế vẫn chợt ngừng xe pháo lại Lúc bắt gặp Khả Như 1 mình ngồi khóc. Cô rất rất cô độc, thiệt khiến cho hắn sinh rời khỏi cảm hứng ham muốn chở che mang đến cô.
Lục Tề Nam coi ngó để ý cô hồi lâu, cô vẫn khóc rất rất lâu. Trời mưa ngày càng lớn, tương tự không tồn tại tín hiệu ham muốn tạm dừng.
- Lục thiếu hụt...?
Cô gái ngồi ở bên cạnh Lục Tề Nam ko biết hắn đang được ngẩn người ngắm nhìn và thưởng thức đồ vật gi ngay lập tức lên giờ.
Vân Vu nhìn Lục Tề Nam, chuyến trước tiên thấy hắn thất thần vì vậy.
- Không sở hữu gì.
- À, viên đá quý bại liệt đáng ra là em ham muốn tặng anh. Nhưng nhưng mà em ko ngờ anh lại thâu tóm về nó.
Vân Vu nói đến chuyện trong ngày hôm qua, cô tao không hiểu biết vì thế cớ gì nhưng mà Lục Tề Nam lại rời khỏi mặt mũi trợ giúp Khả Như. Liệu sở hữu nên nhị người quen thuộc nhau từ xưa không?
- Tiện tay mua sắm về thôi, sở hữu yếu tố gì sao?
Lục Tề Nam ko nhìn Khả Như nữa, hắn chỉ liếc Vân Vu một chiếc. Vân Vu kinh bản thân thực hiện Lục Tề Nam rơi rụng hứng ngay lập tức cười cợt trừ.
- Không sở hữu yếu tố gì không còn. Lục thiếu hụt, tao lên đường thôi!
*******
Phòng thao tác của Cố Đông...
Xem thêm: trao anh một vì sao
- Cố thiếu hụt, vẫn tuân theo câu nói. nhưng mà anh phát biểu rồi ạ. Nhưng nhưng mà tại vì sao...?
Lưu Viên Khải, trợ lí đằm thắm cận của Cố Đông cung kính report. Cậu tao ko thể hiểu nổi tại vì sao Cố thiếu hụt lại nên thực hiện khó khăn ngôi nhà bọn họ Khả như vậy.
Cố Đông ngồi suy tư, nhường nhịn như anh tao vẫn tồn tại đang được nghĩ về cho tới chuyện Khả Như và Lục Tề Nam quen thuộc nhau. Thật là xứng đáng giận!
- Nhất tấp tểnh cô tao tiếp tục cho tới cầu van nài tôi.
Đúng, Cố Đông là ham muốn Khả Như cho tới cầu van nài bản thân. Anh tao ham muốn cô quỳ bên dưới chân anh, than khóc đòi hỏi anh mang đến cô trở về Cố gia.
"Mình bảo cô tao lên đường thì cô tao lên đường sao? Hay ham muốn nhanh gọn lẹ đi kiếm niềm hạnh phúc mới? Là Lục Tề Nam sao?"
Càng nghĩ về Cố Đông càng không dễ chịu rộng lớn, anh tao liếc nhìn trợ lí Lưu Viên Khải:
- Có thấy cô tao sở hữu động tĩnh gì không?
- Dạ...?
Lưu Viên Khải giật thột, rồi cậu tao cũng cung kính báo cáo:
- Khả Như đái thư vẫn đang được mò mẫm việc làm ạ.
- Thông báo với toàn bộ những công ti, mang đến Khả Như vô list đen thui. Không ai được phép tắc tuyển chọn cô tao vô thao tác.
Cố Đông ko tin cẩn là Khả Như sẽ không còn mò mẫm cho tới. Lần này coi cô còn trụ được cho tới đâu? Nếu cô nhưng mà dám tìm về Lục Tề Nam thì chớ sở hữu trách móc Cố Đông này độc ác!
Lưu Viên Khải nhìn Cố Đông, nhấp lên xuống đầu thở lâu năm. Cố Đông là 1 trong người chấp nhất, cho dù là trang bị anh tao vứt đi thì cũng ko được phép tắc đi kiếm người không giống.
****
Khả Như trở về quê hương vô cỗ dạng ẩm sũng. Cô ngay lập tức thay cho ăn mặc quần áo thô, vô bụng cô còn một bào thai nhỏ nên cô ko thể nhằm bạn dạng đằm thắm bị nhức nhối được. Cô giơ tay lên sờ bụng bản thân, người con này như thể động lực mạnh mẽ và tự tin nhằm cô vượt lên những ngày trở ngại. Bắt đầu từ thời điểm ngày mai cô tiếp tục lại đi kiếm việc, miễn sao việc làm hoàn toàn có thể tìm kiếm được chi phí.
Nhưng nhưng mà giờ đây cô biết mò mẫm việc ở đâu? Liệu còn công ti nào là chịu đựng nhận cô chứ?
Vì Khả Như cô thấu hiểu lí vì thế bản thân ko tìm kiếm được việc thực hiện là vì ai tạo ra nhưng mà. Cố Đông, anh tao quyết xua đuổi nằm trong làm thịt tận hoặc sao?
- Em rời khỏi nông nỗi này rồi, có lẽ rằng anh rất rất lý tưởng.
Rồi cô lại khóc. Mỗi chuyến nghĩ về cho tới Cố Đông thì cô ko tài nào là kìm nén được nước đôi mắt của tớ. Cô khóc!
Cô yêu thương Cố Đông vì vậy, tuy nhiên trong đôi mắt anh cô lại là kẻ tạo ra chết choc mang đến em gái.
Còn cô thì sao? Cô ko xứng danh và để được anh chiều chuộng sao? Tại sao?
- Anh phát biểu coi em nên làm cái gi thì mới có thể thỏa mãn anh phía trên.
Trong bụng cô là con cái của anh ấy tuy thế...
Xem thêm: thập niên 80 cô vợ trẻ xinh đẹp
Bình luận