Editor: Nguyetmai
Bạn đang xem: xin chào thiếu tướng đại nhân
Giọng rằng của Hoắc Thiệu Hằng cực kỳ hấp dẫn, mặc dù Cố Niệm Chi ko coi nhập mặt mày anh thì cũng trở thành tiếng nói của anh ý say hoặc.
Cô khẽ mỉm cười cợt, khuôn mặt mày nhỏ khá ửng hồng, theo đuổi Hoắc Thiệu Hằng nhập vào 1 căn chống bên trên tầng nhì.
Căn chống này cực kỳ rộng lớn, phía bên ngoài còn tồn tại chống sinh hoạt công cộng, bên phía trong hẳn là buồng nghỉ và chống thao tác làm việc nhỉ?
Cố Niệm Chi chỉ liếc coi đồ vật nhập chống một lượt, nhận ra cái nệm rộng lớn với tấm ga nệm hình tiết kẻ sọc kẻ color be được bịa thân thuộc chống, khuôn mặt mày cô bất giác càng đỏ tía rộng lớn.
Chẳng cần nó giống như tấm ga nệm tuy nhiên cô tiếp tục mua sắm mang đến Hoắc Thiệu Hằng nhập Trụ sở tổng cỗ Cục tác chiến quan trọng ở TP.HCM C sao?
Chắc đấy là buồng nghỉ của Hoắc Thiệu Hằng nhỉ? Nhưng Cố Niệm Chi cũng chỉ thì thầm suy nghĩ vậy chứ không hề tiện chất vấn đi ra trở thành giờ.
"Em ngồi cút."
Hoắc Thiệu Hằng bảo cô ngồi bên trên cái ghế xô-pha góc chữ L rộng lớn đối lập nệm, còn bản thân thì cút lấy một vỏ hộp sữa đuối kể từ ở bên trong tủ giá buốt đi ra, hâm sôi nhập lò vi sóng xong xuôi mới mẻ trả mang đến cô tợp.
Cố Niệm Chi cố gắng lấy vỏ hộp sữa vừa mới được hâm sôi, nhâm nhi từng ngụm nhỏ, một vừa hai phải nháy đôi mắt với Hoắc Thiệu Hằng, một vừa hai phải lủng bủng hỏi: "Có chuyện gì vậy ạ? Hoắc thiếu hụt, chuyện gì khiến cho anh cẩn trọng thế?"
Hoắc Thiệu Hằng tạm dừng hoạt động buồng nghỉ, ngồi bên trên bàn trà đối lập ghế xô-pha, mặt mày đương đầu với Cố Niệm Chi.
Cố Niệm Chi càng lo ngại rộng lớn, trong cả sữa cũng không thích tợp nữa, rụt rè nói: "Hoắc thiếu hụt, rốt cuộc là chuyện gì ạ? Anh chớ nạt nộ em, anh biết là em cực kỳ e ấp tuy nhiên..."
Khuôn mặt mày nhỏ nhắn một vừa hai phải ửng hồng của cô ấy ấy lúc này tiếp tục trở thành white bệch, bàn tay nhỏ đang được cố gắng vỏ hộp sữa khẽ run rẩy lên.
Hoắc Thiệu Hằng cúi đầu, nhấc vỏ hộp sữa thoát ra khỏi tay cô, bịa nó lên bên trên bàn trà cạnh bên bản thân, cầm lấy bàn tay êm ấm đang được dần dần giá buốt cút của cô ấy ấy một khi, mới mẻ trầm giọng nói: "Niệm Chi, tôi mong muốn nhờ em canh ty tôi một việc, em với đồng ý không?"
"Đồng ý! Đồng ý! Đương nhiên là em đồng ý!"
Cố Niệm Chi một vừa hai phải nghe đơn thuần mong muốn nhờ bản thân trợ giúp, bèn hít một khá thiệt thâm thúy, ngay lập tức đồng ý ngay lập tức với đòi hỏi của Hoắc Thiệu Hằng.
Hoắc Thiệu Hằng ngước đôi mắt coi cô ấy, hai con mắt ngọc đen giòn bại thâm thúy như vực thẳm, cực kỳ với mức độ mê hoặc so với cô.
Bị hai con mắt ấy coi một cơ hội chú ý như vậy này, mặc dầu phía đằng trước là vực thâm thúy thăm hỏi thẳm thì Cố Niệm Chi cũng ko ngần quan ngại nhảy trực tiếp xuống.
"Em còn ko nghe tôi rằng là sự gì, sao tiếp tục hấp tấp đồng ý rồi?" Hoắc Thiệu Hằng trả tay lên vệ sinh bọt sữa bên trên khóe mồm của Cố Niệm Chi: "Em ở phía bên ngoài cũng năng nổ vì vậy sao?"
"Tất nhiên là ko ạ. Nếu này đó là người không giống, em tiếp tục chất vấn rõ ràng việc này đó là gì, còn cần coi liệu nó với ở trong số lượng giới hạn năng lượng của bạn dạng thân thuộc ko, hoàn toàn có thể thực hiện được hay là không nữa. Nhưng Hoắc thiếu hụt à, đòi hỏi tuy nhiên anh đã mang đi ra, làm thế nào em hoàn toàn có thể kể từ chối được?" Cố Niệm Chi xinh đẹp mắt chớp chớp đôi mắt với Hoắc Thiệu Hằng: "Vả lại, em còn mong muốn ve vãn, thả thính anh nữa tuy nhiên, ko sử dụng chút chân thành thì sao hoàn toàn có thể giã được anh chứ? "
Hoắc Thiệu Hằng cứng toàn bộ cơ thể.
"Được rồi, anh rằng cút, là sự gì thế? Em chắc chắn tiếp tục thực hiện được!"
Cố Niệm Chi cực kỳ thỏa sức tự tin lật ngược tay lại, cầm lấy bàn tay êm ấm của Hoắc Thiệu Hằng.
Hoắc Thiệu Hằng nhướng song lông mi rườm hình lưỡi mác cực kỳ chỉnh tề của tôi lên, coi Cố Niệm Chi, chất vấn như thăm hỏi dò: "Sao em biết là chắc chắn là em tiếp tục thực hiện được?"
"Bởi vì như thế bại là vấn đề tuy nhiên Hoắc thiếu hụt rằng đến! Nếu em ko thực hiện được thì chắc chắn là anh sẽ không còn nói đến nó."
Cố Niệm Chi tin yêu tưởng Hoắc Thiệu Hằng còn rộng lớn tin yêu nhập chủ yếu bản thân.
Hoắc Thiệu Hằng tĩnh mịch một khi lâu, cầm chặt lấy tay cô, tiếng nói thậm càng trầm thấp hơn: "Được rồi, Cố Niệm Chi, chuyện là thế này. Bệnh của u tôi là vì trường hợp hi hữu thử nghiệm năm bại dẫn theo khung hình và óc cỗ bị thiếu vắng gen.
Cố Niệm Chi đờ người đi ra.
Hoắc thiếu hụt đang được rằng gì vậy? Hình như cô nghe không hiểu biết.
"Vì vậy, bệnh lý của u tôi không chỉ có là bị rối loàn lòng tin về mặt mày tư tưởng học tập mà còn phải rối loàn gen về mặt mày tâm sinh lý học tập nữa. Một số tế bào nhập óc của bà ấy vì như thế tiêu thụ những kích ứng quan trọng của kể từ ngôi trường phía bên ngoài nên chính thức tuần trả lặp cút tái diễn quy trình phát triển ngược, kể từ bại giới hạn suy nghĩ và trí lưu giữ của bà ấy. Đây là nguyên nhân tại vì sao bà ấy chỉ lưu giữ được những việc xẩy ra trước khi chục tám tuổi tác, tuy nhiên thường ngày sau chục tám tuổi tác thì so với bà ấy đều là 1 ngày mới mẻ. Như vậy là vì thử nghiệm tuyệt mật tạo nên sự thay cho thay đổi kể từ ngôi trường, kể từ bại dẫn theo đặc điểm tình hình bệnh lý của khung hình bà ấy bị thay cho thay đổi. Do bại, chữa trị tư tưởng thường thì sẽ không còn lúc nào có công dụng, chắc chắn cần chữa trị vì chưng những phương dung dịch quan trọng."
Hoắc Thiệu Hằng rằng ngay tắp lự một lèo, sau này lại chú ý để ý đường nét mặt mày của Cố Niệm Chi, lưu ý cho tới những thay cho thay đổi nhập biểu thị của cô ấy ấy.
Dù Cố Niệm Chi còn tơ mơ không hiểu biết, vẫn gật đầu: "Là vì vậy sao? Chẳng trách móc chữa trị tư tưởng của Bạch Cẩn Nghi nhập chục sáu năm vừa qua lại mất tác dụng gì."
Thì đi ra triệu bệnh lòng tin không chỉ có bởi yếu tố tư tưởng tạo ra mà còn phải bởi kích ứng kể từ ngôi trường khiến cho đặc điểm tình hình bệnh lý thay cho thay đổi nữa.
"Đúng thế! Tám năm vừa qua, tôi từng trả Trần Liệt về căn nhà một phen nhằm lặng lẽ chẩn đoán mang đến u tôi. Trần Liệt xác nhận vẹn toàn nhân thực hiện căn bệnh, bảo rằng chắc chắn cần dò thám đi ra một loại thuốc chữa bệnh nhằm điều trị bổ sung cập nhật những tế bào óc bị tổn hoảng của u tôi, ngăn ngừa quy trình phát triển ngược của những tế bào óc bại. Nhưng kĩ năng của cậu ấy vì vậy tuy nhiên dò thám tìm kiếm rất rất lâu vẫn ko thể dò thám đi ra một loại thuốc chữa bệnh này hoàn toàn có thể chữa trị được bệnh thiếu vắng ren này." Hoắc Thiệu Hằng thở nhiều năm, cụp đôi mắt coi nhập đôi tay mềm mịn và mượt mà mềm mượt của Cố Niệm Chi, nhẹ dịu bảo phủ tay cô trong thâm tâm bàn tay bản thân.
Cố Niệm Chi tâm trí một khi, nói: "Căn căn bệnh này nghe có vẻ như như nằm trong loại những bệnh căn bệnh nan nó nhỉ." Cô khá ngừng một ít rồi lại hỏi: "Nhưng ngày hôm nay anh trả bác bỏ Tống cho tới trên đây, còn gọi Trần Liệt và bác bỏ sĩ Diệp sẵn sàng phẫu thuật, là vì như thế anh tiếp tục tìm kiếm được loại thuốc chữa bệnh chữa trị mang đến bác bỏ Tống sao?"
Hoắc Thiệu Hằng khó khăn xử ngửng đầu coi nhập hai con mắt lớn đen giòn láy của Cố Niệm Chi, một lời nói cứ xoay vòng trong thâm tâm rất rất lâu tuy nhiên sau cuối vẫn ko thể tâm sự.
***
Trần Liệt mãi vẫn ko thể dò thám đi ra loại thuốc chữa bệnh tương thích nhằm chữa trị mang đến Tống Cẩm Ninh. Cho cho tới sáu năm vừa qua, Khi loại kể từ ngôi trường quan trọng bại xuất hiện tại ở một điểm nhập TP.HCM C, Hoắc Thiệu Hằng được mệnh lệnh đảm bảo Bạch Cẩn Nghi cút nhập vòng kể từ ngôi trường đảm bảo chất lượng nhằm lấy tài liệu. Vào thời khắc ấy, con xe chở Cố Niệm Chi bất thần xông nhập vùng kể từ ngôi trường cấm, bị cung cấp bên dưới của Bạch Cẩn nghi vấn tiến công và ngay lập tức bị bốc cháy ngùn ngụt...
Cố Niệm Chi tự động ý xông nhập vùng quân sự chiến lược trung tâm vốn liếng dĩ tiếp tục chắc chắn cần bị tiêu diệt rồi. Cô ấy gào khóc vùng vẫy nhập hải dương lửa, dáng vóc hoảng hoảng tột chừng bại xuyên qua loa hải dương lửa rừng rực ánh lên nhập đôi mắt Hoắc Thiệu Hằng. Anh chợt cảm nhận thấy ko nỡ nỡ, ko Chịu đựng thoái lui ngay lập tức tuy nhiên bỏ mặc nguy nan tính mạng của con người, ko màng toàn bộ, nhẩy vào nhập hải dương lửa cứu giúp cô ấy thoát ra khỏi xe cộ.
Xem thêm: bài tập hoá 8
Sau bại, con xe bại ngay lập tức bị thiêu rụi thật sạch sẽ, không thể cho tới một phân tử vết mờ do bụi này tương tự như bị chôn vùi trọn vẹn vậy.
Tất nhiên, sau thời điểm cứu giúp Cố Niệm Chi, bọn họ mới mẻ hiểu được tuy rằng lai lịch của cô ấy bé xíu này sẽ không rõ rệt tuy nhiên chỉ việc coi nhập bạn dạng vẽ nhập cái tía lô nhỏ cô bé xíu treo bên trên sườn lưng là biết xuất thân thuộc chắc chắn là ko tầm thông thường.
Hơn nữa sau thời điểm Cố Niệm Chi được giải cứu giúp, cô bé xíu chỉ quan sát Hoắc Thiệu Hằng. Vì vậy, Sở Quốc chống đưa ra quyết định nhằm Hoắc Thiệu Hằng thực hiện người giám hộ của Cố Niệm Chi, đích thân thuộc chở che cô ấy, nỗ lực dò thám đi ra thân thuộc thế thiệt sự của cô ấy ấy, rất tốt là hoàn toàn có thể lấy được cơ hội contact thẳng với những người chiếm hữu bạn dạng vẽ ở hâu phương sườn lưng cô ấy.
Sau bại, nhập quy trình cứu giúp chữa trị mang đến Cố Niệm Chi, Trần Liệt tiếp tục lặng lẽ rằng với Hoắc Thiệu Hằng, thời khắc cô bé xíu Cố Niệm Chi này xông nhập kể từ ngôi trường bất ngờ y chang với kể từ ngôi trường tiếp tục xuất hiện tại Khi thử nghiệm tuyệt mật quân sự chiến lược thất bại bởi căn nhà cơ vật lý học tập có tiếng Tống Hải Xuyên - cũng chính là ông nước ngoài của Hoắc Thiệu Hằng căn nhà trì nhập thời khắc chục năm vừa qua.
Mà triệu bệnh bệnh lý của Cố Niệm Chi cũng tương đối kiểu như với căn bệnh tình của Tống Cẩm Ninh. Điều bại tức là, môi trường thiên nhiên và cách thức vạc bệnh lý của Cố Niệm Chi gần như là y chang với tình hình tuy nhiên Tống Cẩm Ninh cần đương đầu năm xưa, ĐK tạo ra căn căn bệnh bại cũng đều có điểm tương tự động.
Sự khác lạ có một không hai là thể hóa học của Cố Niệm Chi cực kỳ quan trọng, những tế bào khung hình của cô ấy ấy với tác dụng tự động bình phục cực kỳ tuyệt đối hoàn hảo. Trong tình hình ren bị đập bỏ vì chưng lực tiến công uy lực như vậy của kể từ ngôi trường, vậy tuy nhiên khung hình cô ấy lại từ từ tự động phục hồi.
Mặc mặc dù những tế bào khung hình của từng người đều phải sở hữu tác dụng bình phục DNA chắc chắn, tuy nhiên tác dụng này ở bên phía trong Cố Niệm Chi được khuếch tán lên thật nhiều phen.
Do bại, Trần Liệt lời khuyên đi ra một ý tưởng phát minh, dùng những tế bào gốc tạo ra tiết nhập tủy xương của Cố Niệm Chi, tiêm nhập khung hình của Tống Cẩm Ninh, dựa vào thể hóa học quan trọng của Cố Niệm Chi, liệu hoàn toàn có thể canh ty Tống Cẩm Ninh tổ chức bình phục ren không?
Tất nhiên, trên đây đơn thuần suy luận của Trần Liệt, còn cần thiết xác minh tài liệu của khá nhiều mặt mày nữa.
Mặc mặc dù kĩ năng tự động phục hồi của Cố Niệm Chi cực kỳ uy lực, tuy nhiên sau thời điểm cô ấy ngoài căn bệnh, ký ức trước chục nhì tuổi tác tiếp tục trọn vẹn bị quên lãng, cũng ko biết liệu bại liệu có phải là ứng dụng phụ bởi kể từ ngôi trường tạo nên hay là không.
Đối với điều này, Trần Liệt nhận định rằng rất cần được kế tiếp để ý.
Tuy Cố Niệm Chi không tồn tại ký ức trước chục nhì tuổi tác tuy nhiên cô ấy vẫn hoàn toàn có thể sinh sống như 1 người thông thường. Đối với Hoắc Thiệu Hằng, nếu như Tống Cẩm Ninh hoàn toàn có thể sinh sống như 1 người thông thường cũng chính là quá đầy đủ rồi.
Ngay cả Khi bà ấy gạt bỏ những ký ức trước đó, Hoắc Thiệu Hằng vẫn cảm nhận thấy vấn đề này ko trở thành yếu tố. Theo một nghĩa này bại, Cố Niệm Chi được xem là niềm kỳ vọng sau cuối của Hoắc Thiệu Hằng.
Sự phục hồi tiện nghi của cô ấy ấy tiếp tục minh chứng rằng tế bào tiết của cô ấy ấy với tác dụng này. Có điều, khi bại cô ấy còn quá nhỏ, biểu hiện thể hóa học tạm bợ, tâm lý thay cho thay đổi cực kỳ nguy hiểm. Hơn nữa, ko biết việc quên lãng rất nhiều ký ức là đảm bảo chất lượng hoặc xấu xa nên bọn họ không đủ can đảm tùy tiện dùng những tế bào gốc tạo ra tiết nhập tủy xương của cô ấy ấy nhằm chữa trị mang đến Tống Cẩm Ninh.
Sau sáu năm để ý, Trần Liệt cho rằng đợi sau thời điểm Cố Niệm Chi trưởng thành và cứng cáp tiếp tục hoàn toàn có thể test một phen coi thế này.
Lần này, Hoắc Thiệu Hằng trả cô ấy về căn nhà vốn liếng đo lường và tính toán một mũi thương hiệu trúng nhì đích, một vừa hai phải nhằm mái ấm gia đình đồng ý cô ấy một vừa hai phải nhằm cô ấy quen thói với u anh. Như vậy, đợi cho tới sau Tết, anh tiếp tục thuyết phục Cố Niệm Chi canh ty u bản thân chữa trị.
Kết trái khoáy là vì như thế những chuyện xẩy ra sau thời điểm về căn nhà nên những chuyện này cũng cần đẩy mạnh rộng lớn tăng vài ba ngày.
***
Hoắc Thiệu Hằng cầm tay Cố Niệm Chi, tâm lý càng phức tạp rộng lớn.
Thấy Hoắc Thiệu Hằng ko thủ thỉ một khi lâu, trong thâm tâm Cố Niệm Chi cũng thấy khá kỳ kỳ lạ tuy nhiên cô ko thúc dục anh, chỉ kiên trì chờ đón.
Hoắc Thiệu Hằng trầm đem hồi lâu mới mẻ ngước đôi mắt coi trực tiếp nhập đôi mắt Cố Niệm Chi, sau cuối cũng rằng ra: "... Đúng thế, công ty chúng tôi tiếp tục nhìn thấy loại thuốc chữa bệnh hoàn toàn có thể chữa trị ngoài mang đến u tôi. Đó… đó là em."
Cố Niệm Chi vô nằm trong kinh ngạc, rồi lại nhanh gọn nở một nụ cười cợt kể từ tận lòng lòng mình: "Thật sao? Em thực sự hoàn toàn có thể canh ty bác bỏ Tống chữa trị căn bệnh sao? Anh mau rằng đi! Em cần canh ty bác bỏ ấy như vậy nào?!"
Hoắc Thiệu Hằng ngây người, vô thức hỏi: "Em thực sự đồng ý sao? Thực sự chấp nhận canh ty u tôi chữa trị căn bệnh sao?"
"Tất nhiên rồi." Cố Niệm Chi ko chút bởi dự rút tay thoát ra khỏi bàn tay anh, nghiêng người về trước vỗ vai Hoắc Thiệu Hằng: "Không trở thành yếu tố, cứ lấy cút, anh mong muốn địa điểm nào? Cắt chân hay những tay?"
"Tất nhiên là ko." Hoắc Thiệu Hằng phì cười: "Trần Liệt rằng sử dụng những tế bào gốc tạo ra tiết nhập tủy xương của em là được rồi. Đợi cho tới Khi cậu ấy cho tới, tiếp tục ngay lập tức phẫu thuật ngay lập tức."
Cố Niệm Chi thở phào thoải mái, cười cợt nói: "Có phô trương quá không? Em còn tưởng sẽ rất cần phẫu thuật mang đến u anh đấy!"
"Tiến hành và một khi." Hoắc Thiệu Hằng coi đồng hồ: "Trần Liệt từng rằng, tổ chức và một khi tiếp tục tạo ra thành quả rất tốt."
"Vậy... tiếp tục tiêm dung dịch say chứ?" Cố Niệm Chi tâm trí một ít rồi khẽ hỏi: "Có cần tiếp tục cực kỳ nhức không?"
"Tất nhiên tiếp tục tiêm dung dịch say." Hoắc Thiệu Hằng xoa xoa đầu cô: "Em ngủ một giấc, sau thời điểm tỉnh dậy là chẳng sao rồi."
Cố Niệm Chi cực kỳ yên ổn tâm về nó thuật của Trần Liệt, cũng trọn vẹn tin cẩn nhập nhân cơ hội của Hoắc Thiệu Hằng.
Bên cạnh bại, cô ấy cũng tương đối quí Tống Cẩm Ninh, thực bụng kỳ vọng bà ấy tiếp tục hoàn toàn có thể vì vậy tuy nhiên phục hồi, tiếp tục không thể biểu hiện cho tới đàn ông tôi cũng không sở hữu và nhận đi ra nữa...
"Haiz..."
Nghĩ cho tới Tống Cẩm Ninh, Cố Niệm Chi lại thở nhiều năm.
"Sao vậy?" Hoắc Thiệu Hằng vùng lên. "Than cộc thở nhiều năm gì thế? Nếu em không thích..."
"Không cần em không thích. Em chỉ đang được suy nghĩ cho tới u anh thôi." Cố Niệm Chi chống cằm bởi dự nói: "Nếu bác bỏ ấy ngoài căn bệnh rồi lại suy nghĩ về những việc tiếp tục xẩy ra trong mỗi năm vừa qua, cũng ko biết bác bỏ ấy với Chịu đựng nổi ko."
"Mẹ tôi là 1 người phụ phái đẹp ngoan ngoãn cường, bà ấy tiếp tục Chịu đựng đựng được thôi." Hoắc Thiệu Hằng kéo Cố Niệm Chi đứng dậy: "Trần Liệt tới đây rồi, tất cả chúng ta ra phía bên ngoài đợi cậu ấy cút."
Xem thêm: ao nhây là gì
Bình luận