truyện phong thần châu

 "Đây là môn đệ loại tía Diệp Nam Hiên của Thiên Thần, cá tính thật thà thẳng thắn. Đây là môn đệ loại tư Lý Huyền Đạo của Thiên Thần, khi nào thì cũng nhây, mến hóng chuyện. Đây là môn đệ loại chục một Lý Nhàn Ngư của Thiên Thần, tương đối hướng về trong...", Tần Ninh cười cợt nói: "Còn một người nữa là hắn, Mặc Nhi..."  

Bạn đang xem: truyện phong thần châu

Lúc này Trần Nhất Mặc tiếp cận, dỡ lụa bao phủ mặt mũi đi ra rồi quỳ xuống khu đất, người run rẩy lập cập, nước đôi mắt ko kìm được nhưng mà tuôn rơi.  

"Sao lại khóc?"  

Tần Ninh vỗ vai Trần Nhất Mặc, mỉm cười cợt với bài xích vị: "Cha u còn ghi nhớ Mặc Nhi chứ? Năm ê con cái dẫn hắn về ngôi nhà, thương hiệu nhóc con này tinh nghịch quá cỡ, phụ vương u rất rất quý hắn, bảo con cái sau đây hãy sinh một đứa con cháu trai tương đương như vậy, nhị người tiếp tục chuyên nghiệp nó mang lại..."  

Trần Nhất Mặc ở rạp xuống khu đất nghẹn ngào khóc, ko tài nào là kìm lại nổi.  

Nhóm Linh Thiên Triết quỳ lân cận mong muốn phát biểu gì tuy nhiên trong cổ họng như nghẹn lại.  

Cái bị tiêu diệt của thúc giục thúc Linh Thư và thẩm thẩm Lý Thanh Huyên nên trách cứ Trần Nhất Mặc ư?  

Không hề! Linh Thiên Triết là kẻ biết chuyện này rõ ràng nhất, khi ê Trần Nhất Mặc rất rất hoặc cho tới ngôi nhà bọn họ đùa, phụ vương u quan hoài cho tới hắn tớ đầy đủ điều.  

Khi ê đại ca tiếp tục gửi thế rồi!  

Trần Nhất Mặc hiếu hạnh với phụ vương u của sư tôn bản thân biết bao, tuy nhiên rồi chợt một ngày bị hãm sợ hãi, bị tiến công gãy một tay, bị nhốt nhập Diêm Môn suốt trong gần tứ vạn năm ko thể bay ra bên ngoài.  

Trần Nhất Mặc ko hề mong muốn chuyện ê xẩy ra cả.  

Người thống khổ vì như thế tử vong của song phu phụ Linh Thư và Lý Thanh Huyên nhất hoàn toàn có thể là Tần Ninh, tuy nhiên người áy náy nhất không có bất kì ai không giống ngoài hắn tớ.  

Vẫn lưu giữ nụ cười cợt bên trên môi, Tần Ninh an ủi: "Mặc Nhi tự động giác triển khai trách cứ nhiệm của tớ với nhị người, tuy nhiên con cái suy nghĩ chắc hẳn rằng phụ vương u không thích vậy vì chưng nhị người tiếp tục coi hắn trở thành con cháu bản thân rồi..."  

Xem thêm: tạo tác thời quang

Trần Nhất Mặc khóc ko trở thành giờ.  

Bên ngoài đại sảnh, Tô Uyển Nguyệt vô nằm trong bức ruột trong khi thấy cảnh tượng ấy.  

Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo và Lý Nhàn Ngư thấy vậy đôi mắt cũng đỏ chót hoe.  

Tần Ninh lại mỉm cười cợt phát biểu tiếp: "Cha, u, trong thời điểm tạm thời lúc này ngôi nhà bọn họ Linh tiếp tục ổn định ấn định rồi, con cái tiếp tục giải quyết và xử lý từng côn trùng rình rập đe dọa tiềm ẩn nhập ngôi nhà bọn họ Linh. Không ai hoàn toàn có thể động vào trong nhà bọn họ Linh nữa, vì chưng con cái tiếp tục quay về rồi!"  

Hắn phát biểu câu ấy rồi trịnh trọng dập đầu tía phiên, lễ chín phiên.  

Năm người Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo và Lý Nhàn Ngư cũng hàng loạt dập đầu.  

Chỉ với Trần Nhất Mặc là vẫn quỳ bên dưới khu đất.  

Thời gian ngoan dần dần trôi.  

Mọi người kể từ từ tách ngoài kể từ đàng.  

Tần Ninh ngồi bên trên đệm mùi hương người tình, vỗ sườn lưng Trần Nhất Mặc.  

Xem thêm: dung dịch làm quỳ tím hóa xanh