Không gian ngoan phía bên trong xe cộ đương nhiên thông thường rộng lớn phía bên ngoài trống vắng, lại còn đóng góp kín, Lâm Sơ Huỳnh dán lên trên người Lục Yến Lâm thủ thỉ, trong cả bác tài phần bên trước cũng ko nghe thấy được.Còn về trợ lý Trần thì vẫn treo tai nghe lên kể từ sớm rồi.Phi lễ chớ nom, phi lễ chớ nghe.Lục Yến Lâm rũ đôi mắt nom Lâm Sơ Huỳnh dựa vào người bản thân, hai con mắt nhập trẻo, minh bạch cô ko ý thức được hành vi thân thiết như vậy đắm đuối người cỡ này.Đoán chừng trên đây chắc chắn là một trong thói quen thuộc.Lục Yến Lâm nghĩ về nghĩ về, thấp giọng căn vặn "Em mong muốn bên trên trên đây sao?"Anh với khá không thể tinh được.Lâm Sơ Huỳnh nghe được câu nói. thoại này, nghĩ về ko chừng câu sau là câu "Cũng ko nên ko thể" lắm.Không!Cô không thích nghịch ngợm xe cộ.
Bạn đang xem: trắng trợn táo bạo
Chấn đâu!Thậm chí nhập đầu Lâm Sơ Huỳnh còn hiện thị lên cảnh tượng cơ, xa lánh tức nhấp lên xuống đầu, còn ko giãy nảy đi ra người con trai vẫn cúi xuống hạ giọng hé mồm "Chờ tăng lát nữa."Chứa chan chứa sự trấn an."...?"Sao nhưng mà nghe tựa như cô đói khát lắm vậy?Lâm Sơ Huỳnh cảm nhận thấy bản thân mới mẻ ko nên người như vậy đâu.Cô trừng đôi mắt nom Lục Yến Lâm, bên trên mặt mày vô nằm trong điềm tĩnh lúc lắc tay về, tuy nhiên là khi thực hiện hoàn thành lại ko nhịn được, nhéo vai anh tăng một chiếc.Nhưng thiệt đi ra lực đạo ko rộng lớn lắm.Đối với Lục Yến Lâm nhưng mà trình bày, tựa như bị một con cái mèo nhỏ gãi ngứa, duy chỉ không giống ở đoạn là nhằm lại bên trên áo sơ-mi của anh ý vài ba mối nhăn thôi.Anh choãi tay nhẹ dịu vuốt xuống, mối nhăn ngay tắp lự bặt tăm.Chắc tự di hội chứng kể từ hành động hồi nãy, mãi cho tới Lúc nhập phía bên trong Hoa Đình Thủy Ngan, Lâm Sơ Huỳnh vẫn vô cùng quy quy củ củ.Trợ lý Trần ở cửa ngõ nom nhì người chuồn nhập, tiếp sau đó vội vàng ko đợi nổi trình bày bác tài chạy xe cộ chuồn vị trí này tránh việc ở lâu.Một đàng trải qua rừng hoa, rồi cho tới cửa ngõ.Lâm Sơ Huỳnh lấy gương nhỏ đi ra coi lớp make up của tớ, luôn nhớ phân phó người con trai ở kề bên "Anh Open nhanh chóng lên .""Em ko lưu giữ mật mã à?" Lục Yến Lâm căn vặn."Nhớ chứ."Lâm Sơ Huỳnh buông gương, chớp đôi mắt nom anh, trình bày với chút tức giận "Nhưng nhưng mà với chú nhì ở trên đây mà còn phải mong muốn em Open sao?"Sau một hồi lâu, Lục Yến Lâm vấn đáp "Đúng là ko cần thiết thiệt."Nhìn Lâm Sơ Huỳnh nhéo tay ráng gương, vóc dáng sai khiến cho bản thân còn vô cùng nhuần nhuyễn, Lục Yến Lâm lại cảm nhận thấy với chút dễ thương và đáng yêu.Vừa nhập cửa ngõ, cô nàng nhỏ ở kề bên tựa như được giải tỏa vậy.Giày gót cao cái túa, cái phóng, nhằm chân trần chạy ngay lập tức về phía bậc thang "Mệt mỏi vượt lên trước, chú nhì, em chuồn túa trang sức quý trước đó."Lục Yến Lâm nom giầy gót cao cái té cái đứng bên dưới chân.Xinh đẹp nhất hắn như công ty nó vậy.Điện thoại đùng một phát vang lên, là mái ấm cũ gọi cho tới "Yến Lâm, tối ni nhì đứa ko về ăn cơm trắng à?""Không về đâu, tối ni ăn ở ngoài.""Được."Lục Yến Lâm lên lầu, lưu giữ cho tới chuyện coi phim.Anh ko thể ko lưu giữ được, túa áo khóa ngoài treo lên giá chỉ, tiếp sau đó ngay tắp lự thấy tập san được bày vẽ bên trên một chiếc bàn nhỏ.Tay túa cổ ống tay áo khá tạm dừng.Sau Lúc tập san này được thể hiện thị ngôi trường với trả mang lại anh bao nhiêu quyển, bị trợ lý Trần bịa bên trên giá chỉ ở văn chống, anh chỉ nom thông thoáng qua chuyện đích thị một chuyến.Cạnh nhập vẫn đang còn chút nội dung hữu ích.Lục Yến Lâm đùng một phát lưu giữ cho tới ban đêm hôm lãnh hội chứng, bên trên tay Lâm Sơ Huỳnh đó là cuốn tập san này, khi ấy lực xem xét của anh ý lại ko thể này bịa bên trên nó nên ko xem xét lắm.Không nghĩ về cho tới cô vậy nhưng mà tiếp tục mua sắm điều này.Lục Yến Lâm mỉm cười nhẹ nhõm, cảm nhận thấy với chút khó khăn tưởng tượng.Dù sao Lâm Sơ Huỳnh nhập trí lưu giữ của anh ý là loại người ko xúc tiếp với tài chính tài chủ yếu, so với việc vận hành doanh nghiệp cũng chỉ nửa hiểu nửa ko.Giờ phút này người đang được túa trang sức quý - Lâm Sơ Huỳnh đùng một phát hắt xì một chiếc."Chắc chắn với ai cơ đang được nhắc bản thân."Cô nỉ non một câu, tắm cọ kết thúc đem vẻ mặt mày tươi tỉnh tự do rời khỏi thì phát hiện ra Lục Yến Lâm đang được ngồi cơ lật tập san.Sắc mặt mày Lâm Sơ Huỳnh cứng lại.Lục Yến Lâm thấp giọng căn vặn "Sao vậy?"Lâm Sơ Huỳnh đang di chuyển dép lê, đấy là đem kể từ mái ấm qua chuyện, ngón chân lòi ra ngoài, tô móng chân màu sắc tối thực hiện nổi trội cẳng chân White cực kỳ.Trắng cho tới mắt chói người tớ.Lục Yến Lâm khá khí kéo phần cổ áo đi ra, vùng lên.Lâm Sơ Huỳnh ko kịp chống bị đùng một phát sát sát anh, nhất là tách ngoài giầy gót cao, cô ngay tắp lự lùn rộng lớn anh một quãng, mới mẻ cho tới xương quai xanh lơ của anh ý.Có chút quyến rũ.Sao lại hoàn toàn có thể dỗ dành cô như thế chứ, mặt mày Lâm Sơ Huỳnh khá rét, người con trai của tớ thiệt là vẻ đẹp thay cho cơm trắng nhưng mà.Đang nghĩ về lan man, bên trên mặt mày cô bị va nhẹ nhõm nhập "Sốt sao?""...?"Cuối nằm trong Lâm Sơ Huỳnh cũng hiểu đi ra với ông chồng trực tiếp phái mạnh là xúc cảm gì rồi."Chú nhì, anh chuồn tắm mau chuồn." Cô xoay gửi tầm đôi mắt "Nếu như ko quí 1 mình, tắm nhì tôi cũng hoàn toàn có thể."Ngữ khí của cô ấy với chút rét lòng mong muốn test.Vốn tưởng người con trai trước mặt mày sẽ không còn nhằm ý bao nhiêu câu nói. này, trăm triệu chuyến ko ngờ cho tới Lục Yến Lâm khá suy tư rồi đồng ý "Cũng được."Quả nhiên con trai đều là vật dụng háo sắc hết!"Được thì được." Lâm Sơ Huỳnh ném xuống một câu xử tử chủ yếu bản thân, kết quả cũng tự cô gánh vác "Nhưng nhưng mà chỉ tắm thôi cơ.""Không thì thế nào?" Lục Yến Lâm vấn đáp ko chút nhằm ý.Chính nhân quân tử vậy sao?Đúng hóa học bao nhiêu lão cấm dục, Lâm Sơ Huỳnh mắng âm thầm, cô tiếp tục kháng đôi mắt lên coi ai ko nhịn được trước.Chờ cơ..Nước nhộn nhạo đi ra từng vòng đẩy sóng, sương loà êm ấm tỏa khắp nhập không gian, đợi đến khi giờ nức nở của Lâm Sơ Huỳnh bị nuốt sạch sẽ, toàn cỗ khung người cô vẫn nhiễm một tầng mẩn đỏ.Lâm Sơ Huỳnh với xúc cảm từ đầu đến chân bản thân chuẩn bị hòa tan nội địa luôn luôn rồi, mượt cho tới ko Chịu đựng được, tuy nhiên Lục Yến Lâm lại cố ý ko buông tha mang lại cô.Người con trai này vẫn cường thế như cũ, chỉ sống động xứng đáng tin cậy ở đoạn thuận theo gót ý cô.Yên tay đồ sộ rộng lớn tóm hông cô, chỉ việc một động tác nhẹ dịu tình cờ thôi cũng thực hiện cô ko nhịn được hừ một giờ, ngắt quãng.Chóp mũi Lâm Sơ Huỳnh đều là mùi vị của anh ý.Khi vết chai mỏng manh va nhập làn domain authority mềm mại và mượt mà, cô nhắm nhì đôi mắt, khá nhíu nhíu mi."Khó Chịu đựng, hửm?"Bên tai vang lên giờ người con trai thấp giọng căn vặn."..."Lỗ tai Lâm Sơ Huỳnh hồng cho tới sau cổ, ko biết là vì như thế rét hoặc vì như thế đồ vật gi không giống, cô gặm môi ko trình bày câu nói. này, chỉ nhấp lên xuống lắc đầu.Màn tối ngoài hành lang cửa số chan chứa sao, dông rét như nước.Lâm Sơ Huỳnh bị thơm cho tới choáng ngợp trí tuệ ôm cổ Lục Yến Lâm, nhì người dán sát nhau, cô hắn như 1 con cái panda toàn ăn vạ anh mới mẻ kháng hứng được."Không nghịch ngợm, ko nghịch ngợm nữa đâu." Lâm Sơ Huỳnh nhịn ko được, kháng ngực Lục Yến Lâm, thổ lộ giờ "Em quăng quật cuộc."Thậm chí còn đem theo gót chút ngữ khí năn nỉ.Gương chan chứa tứ mặt mày chống tắm, nước ngoài trừ cái gương cung đình đấu giá chỉ được ở hội đấu giá chỉ sót lại đều là gương kháng sương loà.Lục Yến Lâm vừa phải nhấc đôi mắt là hoàn toàn có thể phát hiện ra hình hình ảnh nhập gương.Trong gương, Lâm Sơ Huỳnh tựa bên trên ngực anh, rãnh xương cột sống quyến rũ đắm đuối người bên trên cái sườn lưng White nõn xinh đẹp nhất vẫn ko trọn vẹn ngập trong nước.Trang trí nhiều gương nhập chống tắm đó là đòi hỏi của cô ấy.Bây giờ Lục Yến Lâm cảm nhận thấy cũng ko nên không tồn tại vị trí chất lượng tốt.Sau Lúc thoát ra khỏi chống tắm, Lâm Sơ Huỳnh mệt mỏi rời rã.Cô bị Lục Yến Lâm bế lên chóng, hai con mắt nửa hé với chút xứng đáng thương, từ đầu đến chân mượt như bông.Chờ Lúc Lục Yến Lâm chuồn dọn dẹp vệ sinh, Lâm Sơ Huỳnh trừng đôi mắt nom đỉnh đầu.Hành người tớ mệt mỏi mong muốn bị tiêu diệt mà còn phải khỏe khoắn vậy à?Lâm Sơ Huỳnh tâm lý nhập lặng yên.Tuy cũng khá sướng, tuy nhiên về sau cô ra quyết định ko thể đắc tội người con trai này chuyến này nữa, toàn tự động bản thân sợ hãi bản thân.Lúc Lục Yến Lâm đi ra cho tới, nhập chống vô cùng an tĩnh.Lâm Sơ Huỳnh bên trên chóng híp đôi mắt, mơ tưởng chuẩn bị ngủ, anh tùy tay tắt đèn.Phòng ngủ tối xuống, chỉ mất bóng ngủ sáng sủa lên. *.* *.* *.* *.* *.* *.* *.* *.* *.*Hôm sau khoản thời gian tỉnh lại, Lâm Sơ Huỳnh với chút nửa tỉnh nửa mơ.Độ rét ở kề bên chóng vẫn sớm rét xuống.Lâm Sơ Huỳnh ở ủ một hồi mới mẻ lờ đờ rì rì nhưng mà tách chóng, vừa phải cho tới chống tắm từ đầu đến chân ngay tắp lự tươi tỉnh lên.Thứ cô khoác bên trên người đó là áo ngủ, chắc chắn là tiếp sau đó Lục Yến Lâm vẫn thay cho mang lại cô, anh cho tới doanh nghiệp sớm vậy sao?Cổ áo của cục vật dụng ngủ này khá thấp, Lâm Sơ Huỳnh nom gương, hoàn thành lại cúi đầu, hít một khá thiệt thâm thúy.Lục Yến Lâm là kẻ sói hả?Trên xương quai xanh lơ của cô ấy phủ chan chứa dấu tích, hoàn toàn có thể thấy được tình hình đánh nhau tối ngày qua kịch liệt cỡ này.Ngây người một thời gian, Lâm Sơ Huỳnh với chút thẹn thùng thùng xốc phần cổ áo nom nhập phía bên trong, tiếp sau đó lag mặt mày buông tay đi ra.Nói anh là kẻ sói còn vượt lên trước nhẹ dịu.Rửa mặt mày hoàn thành, Lâm Sơ Huỳnh khá đói bụng, vốn liếng dĩ lăm le thay cho ăn mặc quần áo lấp vệt một ít rồi cho tới doanh nghiệp trình bày Kiều Quả mua sắm món ăn mang lại cô.Nhưng thời điểm hiện nay cô lại ngửi được một mùi hương mùi hương kể từ bên dưới lầu thổi lên, biết Lục Yến Lâm ko chuồn quyết đoán vứt quăng quật cái ý tưởng phát minh cơ.Nên nhằm anh nom xem!Khiến anh nên áy náy mới mẻ được!Lâm Sơ Huỳnh dẫm lên dép lê lạch đạch xuống lầu, phát hiện ra Lục Yến Lâm đang được ngồi ngay lập tức cụt trước bàn, trước mặt mày bịa một tô mì, sẵn sàng ăn.Xinh đẹp nhất lại đắm đuối người, sắc đẹp thanh tân tự do thực hiện cô càng đói bụng rộng lớn."Dậy rồi?""Ừm." Chóp mũi Lâm Sơ Huỳnh nhăn lại "Không với phần của em à?"Lục Yến Lâm trình bày "Anh nghĩ về em dậy ko nổi.""...?"Đây là giờ người hả?Kiêu ngạo vậy luôn??Lâm Sơ Huỳnh căm dỗi trừng đôi mắt nom anh, này chắc chắn là minh hội chứng mang lại cái loại ngủ hoàn thành ngay tắp lự lật mặt mày nhưng mà bên trên mạng trình bày rồi.Ánh đôi mắt Lục Yến Lâm ngừng bên trên mặt mày cô.Tóc lâu năm đen giòn nhánh bồng bềnh khoác bên trên người, ý thức nom qua chuyện cũng ko tệ lắm, ừm nếu như lướt qua chuyện khuôn mặt mày bất mãn cơ.Anh choãi tay đang được lăm le đẩy tô mỳ mang lại cô."Chú nhì, anh ko thấy với nơi nào ko đích thị sao?" Lâm Sơ Huỳnh cố ý ưỡn ưỡn ngực, đích thị lý ăn ý tình trình bày "Em đói rồi."Cổ áo ngủ thụ động tác vô tình này thực hiện mang lại trượt xuống ở kề bên, toàn thân mật đều lên án tứ chữ ----Anh chột dạ chưa?Lục Yến Lâm mỉm cười nhẹ nhõm, thuận thế đẩy tô qua chuyện.Vốn lăm le thực hiện rồi, ko nghĩ về cho tới lại bị trì ngừng vì như thế việc này.Lâm Sõ Huỳnh ko ngờ chiêu này người sử dụng được như vậy, ngửi một khá, khuyến khích trình bày "Chú nhì tay nghề nghiệp của anh ý chất lượng tốt thiệt cơ, tuy nhiên nhưng mà em còn mong muốn tăng một chiếc trứng rán nữa."Được một tấc lại mong muốn tiến bộ thêm 1 thước.Lục Yến Lâm "Ừm" một giờ.Lúc Lâm Sơ Huỳnh ngấc đầu đợt nữa vẫn thấy người con trai đối lập xắn ống tay áo lên nhập nhà bếp.Vài phút sau, một chiếc trứng rán xinh đẹp nhất được thả nhập vào tô của cô ấy.Lâm Sơ Huỳnh lý tưởng.hốc hoàn thành, nhì người nhập chống lưu giữ ăn mặc quần áo thay cho vật dụng.Lâm Sơ Huỳnh nom những loại váy húi ngực, váy nhì chạc chan chứa tủ ăn mặc quần áo, lại nom nhìn xuống quai xanh lơ của tớ, ở đầu cuối lựa chọn một cỗ không thật hở.Tới khi tìm hiểu một cái khăn lụa thắt lên cổ, cô ko nhịn được ân oán dỗi "Ðều bên trên anh không còn."Ngýời con trai đang được cài đặt nút cổ ống tay áo ngấc đầu, thần sắc bình đạm trình bày "Anh nhận định rằng em thấy anh ko đầy đủ năng nổ.""???"Lâm Sơ Huỳnh á khẩu vài ba giây, căn vặn "Chú nhì, anh kể từ đâu nhưng mà rút đi ra được cái Kết luận này vậy?"Cô hiếu động nhập đầu một chuyến, xác lập bản thân căn phiên bản ko hề trình bày như vậy với anh, hoặc tự anh tự động nghĩ về đi ra."Đoán."Lục Yến Lâm đương nhiên sẽ không còn buôn bán đứng Lục Nghiêu.Dù sao người được lợi cũng chính là anh.Lâm Sơ Huỳnh nhăn mặt mày "Nhưng cũng ko cần thiết năng nổ cho tới nấc này đâu."Nghe vậy, Lục Yến Lâm quay đầu sang một bên nom cô.Từ nhập ánh nhìn anh toát đi ra nghi ngại "Tối qua chuyện em ko tự do sao", Lâm Sơ Huỳnh mở miệng thở dốc."Thì.."Nửa ngày sau, cô mới mẻ nhẹ nhõm giọng hé mồm "Hơi khá là được rồi nhưng mà."Kỹ thuật chất lượng tốt, cô cũng tự do.Sợ anh ko biết, cô còn sử dụng tay ước tính một ít.Sau cơ Lâm Sơ Huỳnh quan sát về phía Lục Yến Lâm, người con trai ung dung gật đầu, tuy nhiên cô vẫn cảm nhận thấy nhập đôi mắt anh ghi chép một câu.-------Xem đi ra tối qua chuyện em vô cùng sung sướng."..." O.O O.O O.O O.O O.O O.OHôm ni Giải Trí Thiên Nghệ vẫn hàng đầu thông tin như cũ.Hoạt động rút thăm hỏi trúng thưởng rộng lớn như thế còn chưa xuất hiện thành phẩm, hơn thế nữa người nghệ sỹ của Thiên Nghệ cũng vô nằm trong cỗ vũ lão phiên bản mái ấm bản thân nhưng mà gửi vạc, ở đầu cuối lên đến mức rộng lớn trăm vạn.Đúng là hot thiệt.Hiện bên trên Kiều Quả đang không sử dụng Hoa Đình Thủy Ngạn đón lão phiên bản nữa, chính vì bác tài của Lục tổng tiếp tục thẳng trả cô cho tới doanh nghiệp."Lão phiên bản, cô coi rút thăm hỏi trúng thưởng bên trên official weibo lúc nào thì mở?""Hai ngày nữa chuồn."Kiều Quả gật gật đầu, sau này lại trình bày "Sáng thời điểm ngày hôm nay Trương Cẩm Tú lại contact với Thẩm đái thư, trình bày mong muốn họp mặt một chuyến, vị trí vẫn lựa chọn hoàn thành rồi."Lâm Sơ Huỳnh hồ nước ngờ "Bám riết ko buông tha vậy à?""Cô tớ vừa phải thay đổi đoàn team, còn đang được trao đổi, hẳn là mong muốn xử lý chuyện này một cơ hội nhanh gọn." Kiều Quả report trình bày."Nếu vẫn cầu tất cả chúng ta, vậy bảo cô tớ tự động sắp tới đây." Lâm Sơ Huỳnh sờ sờ cằm "Bên Thẩm Minh Tước thế nào?""Tất cả đều ổn định." Kiều Quả trình bày.Sau Lúc việc này bị lật ngược lại, Weibo Thẩm Minh Tước gia tăng bao nhiêu vạn fans, tuy rằng trước đôi mắt còn ko gia tăng, mặc dù sao mới chỉ một mùa nhưng mà thôi.Kiều Quả vừa phải tách chuồn, Lâm Sơ Huỳnh ngay tắp lự có được lời nhắn Wechat của Thẩm Minh Tước.Thẩm Minh Tước: [ Cảm ơn Lâm tổng.
]Thẩm Minh Tước: [ Hôm ni Lâm tổng thiệt xinh đẹp nhất.
]Từ sau chuyến trước, nhì người những cô vẫn tăng Wechat nhau, chính vì Lâm Sơ Huỳnh cảm nhận thấy trong tương lai chuồn coi thời trang và năng động với thể cô ấy chuồn nằm trong.Lâm Sơ Huỳnh trả lời: [ Cô thấy tôi ở công ty? ]Thẩm Minh Tước: [ Không với, tuy nhiên tôi biết ngày nay Lâm tổng cũng xinh đẹp nhất không còn, tôi đã và đang gửi vạc Weibo rút thăm hỏi trúng thưởng của doanh nghiệp rồi.
]Lâm Sơ Huỳnh cảm nhận thấy mồm cô ấy còn vô cùng biết nói ngon nói ngọt.Cô vốn liếng tưởng rằng chỉ là một trong câu khách hàng sáo thôi, trăm triệu chuyến ko ngờ ngay lập tức tiếp sau đó Thẩm Minh Tước vẫn gửi tin nhắn nhắn mới mẻ qua chuyện.Thẩm Minh Tước: [ Hình ảnh/ hình hình ảnh ]Trên hình là nội dung bài xích gửi vạc Weibo của cô ấy ấy.[ Thẩm Minh Tước: Hồi nãy lưu giữ cho tới lão phiên bản tim tôi ngay tắp lự đập bịch bịch vạc đi ra cả giờ mèo kêu thực hiện cho tất cả những người thay mặt đại diện tưởng tôi vạc căn bệnh thẳng bụm mồm tôi lại khiến cho tôi thiếu hụt oxy thủ công giãy nảy đành đạch cũng nên ráng mức độ hét lên một câu: Lão phiên bản đẹp nhất nhất! // Giải Trí Thiên Nghệ: ]Dưới comment cũng thảo luận sôi sục, hồng đen giòn trận chiến.[ Hahahahaha Tước Tước cô ko biết xấu xa hổ dám giành với công ty chúng tôi hả? ][ Nhiêu chi phí một bài xích vậy? ][ Hứa với tôi chớ tranh giành loại chi phí tài tâm địa nham hiểm này nha.
Xem thêm: benefits of doing volunteer work
][ Giờ tôi vô cùng tò mò mẫm lão phiên bản của cô ấy nom ra sao.
]Thẩm Minh Tước vấn đáp comment ở đầu cuối, lão phiên bản xinh hơn cô ấy nhiều thiệt nhiều, khiến cho vô số người vấn đáp tiếp.Nhất thời Lâm Sơ Huỳnh cũng ko biết nên trình bày gì mới mẻ chất lượng tốt.Trước cơ cô ko xúc tiếp với Thẩm Minh Tước, ko nghĩ về cho tới tính cơ hội cô ấy còn vô cùng thú vị, trách cứ ko được Trình Minh Thành hò hẹn với cô ấy rất rất lâu.Không biết giờ Trình Minh Thành với ăn năn hận ko.Thẩm Minh Tước: [ Không làm phiền lão phiên bản thao tác làm việc nữa đâu! ]Thẩm Minh Tước: [ Lâm tổng cứ yên tĩnh tâm, độ sáng đom đóm luôn luôn vĩnh hằng! ]"..."Khóe môi Lâm Sơ Huỳnh nhếch lên một ít.Cô cảm nhận thấy tôi đã đục được một cô người nghệ sỹ ngoan ngoãn ngoãn hiểu chuyện lại mồm ngọt, tuy nhiên là luôn luôn với xúc cảm ngốc ngốc.Lâm Sơ Huỳnh thuận tay lướt lướt vòng đồng minh, một đám đại đái thư năm mon thong thả, ko nên đang được ở quốc tế thì cũng chính là đang được bên trên đàng đi ra quốc tế.Sau cơ cô thấy được vòng đồng minh của Lục Nghiêu.Làm một đại thiếu hụt gia ăn nghịch ngợm trác táng, sinh hoạt của anh ý tớ đích thiệt vô cùng muôn màu sắc muôn vẻ.Lâm Sơ Huỳnh tự nhiên lưu giữ cho tới gì cơ, ngày qua bên trên đàng về mái ấm dường như Lục Yến Lâm căn vặn cô với nên Lục Nghiêu bắt gặp cô hay là không.Tại sao đùng một phát lại căn vặn chuyện đó?Lâm Sơ Huỳnh nhanh chóng trí, ngay tức thì liên tưởng cho tới đoạn hội thoại khi sáng sủa, dường như ngày qua cô thực sự thuận mồm trình bày với Lục Nghiêu một câu Lục Yến Lâm ko đầy đủ năng nổ.Cậu tớ trở mặt mày ngay tắp lự mách nhau lẻo?.
Xem thêm: tù binh của ông trùm mafia
Bình luận