"Nếu em quí, sau thời điểm hôm nay tôi tiếp tục mang lại em treo."
Bạn đang xem: thống quân đại đế điên rồi cầm tù vợ có dám chạy trốn
Hắn trầm giọng đáp như thế.
Hàm Ý Vị Băng cảm nhận thấy đôi mắt bản thân lại ươn ẩm.
"Em là Băng Cốt, trời sinh tiếp tục vậy."
"Ừ."
"Cho nên kể từ nhỏ cho tới rộng lớn, chỉ quí từng anh thôi."
"Nên vậy."
"Nếu với người hàng fake anh, em tiếp tục nhìn thấy."
"Tốt."
"Em thấy anh đem binh phục là đẹp tuyệt vời nhất, tiếp sau đó mới nhất cho tới sơ-mi Trắng, ở đầu cuối là áo ngủ thực hiện vị tơ."
"Coi như em với đôi mắt thẩm mỹ và làm đẹp."1
"Hôm lễ trưởng thành và cứng cáp của anh ý, anh đem binh phục đẹp mắt vô cùng, em mới nhất mươi nhị tuổi tác thôi tuy nhiên tiếp tục mong muốn ỉm anh lên đường, ko cho tất cả những người không giống thấy rồi."
"Tốt."
"Từ nhỏ em tiếp tục quyết tâm nên thực hiện một người u chất lượng tốt, thay cho anh thể hiện tại tình thương với con cái, anh rét lùng như thế, chắc chắn ko êm ả dịu dàng được với con cái đâu."
"Chưa vững chắc."
"Em-"
Mũi bị gặm nhẹ nhõm, hạn chế đứt điều thưa dở dang của cô ý.
Hàm Ý Vị Băng nghe thấy một giờ đồng hồ cười cợt khẽ, dễ dàng nghe vô cùng.
"Còn lại thưa sau, tôi với em còn tồn tại thật nhiều thời hạn."
Có 1 bàn tay to lớn lạnh lẽo nóng bức xoa bụng cô.1
"Cái gì cần thiết thì nên sắc trước."
Hắn trầm tiếng nói.
"Phải với con cái, em mới nhất biết tôi tiếp tục cư xử với nó thế nào."
Câu thưa và hành vi của Bội Bạc Thần Kiêu mang tính chất ám chỉ vô cùng rõ rệt.
Không khí đang được dần dần trở thành ái muội.
Bỗng, Hàm Ý Vị Băng to lớn giờ đồng hồ khóc nấc lên.
"Em ghi nhớ u."
Cô gắng chặt tay hắn, móng tay ghim sau vô lớp cơ rắn rỏi.
"Nhớ lắm... Hức... Rất ghi nhớ..."
Đang yên ắng chảy nước đôi mắt, ni lại đùng một phát khóc to lớn đến mức độ thở hào hển, như chuẩn bị hụt khá rồi bị tiêu diệt lên đường vì thế nghẹt thở vậy.
"Mẹ... Hức... Mẹ của em... Hức... Mẹ..."1
Bạc Thần Kiêu tự nhiên ôm từ đầu đến chân cô, nhấc bổng lên như đang được bế em nhỏ nhắn, chỉnh lại kiểu dựa sườn lưng của cô ý, nhằm Hàm Ý Vị Băng tựa nguồn vào vai hắn.
"Mai tôi dắt em lên đường tảo phần."
Bên tai là khẩu ca trầm nhẹ nhõm của hắn, cô nhận biết được, tóc mai không khô thoáng bám bên trên mặt mũi bỗng nhiên được vén lên, download ở sau tai.
Không với điều thưa xối mật, rủ ngọt bảo cô ngừng khóc, cũng không tồn tại hành vi thân yêu, che chở yên ủi cô.
Chỉ với chậm trễ rãi vén tóc mai, và hứa hứa hẹn dắt cô lên đường tảo phần u.
Từ nhỏ, Hàm Ý Vị Băng tiếp tục nhận định rằng, ko nên điều thưa hoa mỹ, ko nên vật hóa học hoặc chi phí tài, loại tuy nhiên cô cần thiết nhất, trước sau đều chỉ tạm dừng ở nhị chữ 'làm bạn'.
Trong 'Bạc Thần Kiêu thực hiện chúng ta cô'.
Đó là loại tuy nhiên bao nhiêu trong năm này tuy nhiên cô người sử dụng rất là lực nhằm thăm dò thăm dò, gật đầu từng nhức nhối, hòng ước hoàn toàn có thể thay đổi lại được.
Chỉ là, dù là thực hiện thế nào, cũng ko thể đã đạt được nó một đợt nữa.
Cứ tưởng tiếp tục cứ như thế mãi, lại ko ngờ rằng, thời điểm hôm nay Bội Bạc Thần Kiêu thể tuy nhiên lại đùng một phát nguyện ý thực hiện chúng ta cô, bám theo cô lên đường tảo phần u, nhún nhường một cơ hội kỳ kỳ lạ.
Nhưng Hàm Ý Vị Băng tiếp tục không hề mức độ lực nhằm truy thăm dò nguyên nhân nữa.
Dải lụa quấn xung quanh đôi mắt như bị lấy ra, cô ngay lập tức ngay lập tức đè tay hắn lại, ko mang lại banh nút thắt.
"Hửm?"
Bạc Thần Kiêu người sử dụng giọng mũi nhằm tỏ vẻ ngờ vực vấn.
Thế tuy nhiên cũng ko nghiền buộc, chỉ nhằm tay yên tĩnh ở địa điểm cũ, đợi cô tâm sự nguyên nhân.
Cô khá nhấp môi, "Xấu."
Mắt cô giờ đã trở nên loà lòa trong thời điểm tạm thời, tiểu đồng greed color băng đẹp tươi của cô ý chắc chắn đang được không hề sáng sủa như lúc trước.
Xem thêm: đi đến nơi có gió tập 12
Mà Hàm Ý Vị Băng, trước sau đều mong muốn người sử dụng tầm vóc xinh đẹp tuyệt vời nhất nhằm đương đầu với Bội Bạc Thần Kiêu.
"Không xấu xa."
Hắn cười cợt khẽ, "Em là phu nhân của tôi, đương nhiên là đẹp tuyệt vời nhất."1
Sau bại, tay hắn khá người sử dụng lực, mong muốn banh bịt đôi mắt rời khỏi.
Hàm Ý Vị Băng nức nở, "Em không thích."
Sau bại giãy đạp giụa, mong muốn tách ngoài lòng ngực của Bội Bạc Thần Kiêu, không hề sự nhẹ nhõm ngoan ngoãn của khi nãy, phản xạ vô cùng nóng bức.
Chưa được một giây, eo đã trở nên đè lại.
Giọng đứa ở sau hàm chứa chấp ý tức phẫn uất, "Không thì thôi, tùy em."1
Nhận thấy được hắn ko lăm le gỡ bịt đôi mắt của cô ý rời khỏi nữa, Hàm Ý Vị Băng mới nhất Chịu nhi nhí nói:
"Có nên em phiền lắm không?"
"Ừ."
Bạc Thần Kiêu đáp vô cùng thời gian nhanh, như thể vô cùng đồng ý với việc tự động hiểu lấy bản thân của cô ý.
Hàm Ý Vị Băng khá mỉm cười cợt, thu chân lại, khá nhắm đôi mắt, nghe giờ đồng hồ tim đập sau lồng ngực tuy nhiên cô đang được tựa vô.
"Thần Kiêu, nếu như với cùng 1 ngày em bỗng nhiên được ông trời ban cho 1 điều ước."
Hàm Ý Vị Băng nhỏ tiếng nói được nửa câu, tiếp sau đó bỗng nhiên lặng ngắt.
Mông bị vỗ nhẹ nhõm, giọng của Bội Bạc Thần Kiêu với chút khàn khàn.
"Ước gì?"
Dừng một thời gian.
"Không cần thiết ông trời, tôi tiếp tục mang lại em."
Câu này, khi hắn tâm sự, âm cuối với chút run rẩy.
Nghe vậy, cô khá nhấp lên xuống đầu, tiếp sau đó nhảy cười cợt.
"Anh xòe tay rời khỏi lên đường."
Cô tự động di động bản thân thiệt chặt, thổi lên, như đang xuất hiện cái gì trong trái tim bàn tay.
"Em với loại này mang lại anh."
Lòng bàn tay ấm cúng của Bội Bạc Thần Kiêu ngay lập tức đụng chạm vô tay cô, ý bảo hắn đang được đợi cô thả vật vô tay xuống.
Hàm Ý Vị Băng nhanh gọn trao mang lại hắn loại bản thân đang được gắng.
Nghe giờ đồng hồ thay đổi khá rối loàn của những người đang được ôm bản thân, cô nhắm đôi mắt.
"Thần Kiêu, những lễ Tình Nhân về sau, sung sướng sướng."
Sau khi trả lại khúc xương tủy tuy nhiên Bội Bạc Thần Kiêu tiếp tục trao mang lại cô vô lễ Tình Nhân năm bại, Hàm Ý Vị Băng cảm nhận thấy bẫy vai của tớ bỗng nhiên trở thành nhẹ nhõm hẳn lên đường.
"Em-"
Hắn rét giọng, mong muốn thưa gì bại.
Nhưng lại bị nụ thơm của cô ý tiến công gãy.
Hàm Ý Vị Băng ngửa đầu, thơm cằm hắn, nhẹ dịu, với chút lâu nhiều năm.
"Em tiếp tục ước rằng-"
Trước đôi mắt là bóng tối vô vàn, cô nghe thấy được, tiếng nói thều thào, như đang được hụt khá của phiên bản thân ái.
Nhẹ tênh.
"Bản thân ái hoàn toàn có thể bị thiêu cháy, vị ánh lửa năm anh ra đi ở biên thuỳ."
"Mãi mãi."
'Bùm'.
Hàng ngàn ko quân đang được canh chừng ở bên phía ngoài, bỗng nhiên bị vụ nổ đột ngột này thực hiện mang lại chấn động đến mức độ run rẩy tay lái.
Thân máy cất cánh khá loạng choạng, khi chúng ta ổn định lăm le được tầm nom.
Giữa lòng mây Trắng, ánh lửa cao ngút ngàn.
Chiếc máy cất cánh riêng rẽ của Đại Đế, ni đang trở thành những miếng sắt kẽm kim loại vỡ bị cháy, như từng đốm lửa nhỏ, rơi lở tở vô bầu không khí.1
Như pháo bông cuối tiết ướp đông lẽo, nổ tung phía trên cao, tiếp sau đó vụt tắt ngay lập tức khi đẹp tươi nhất.
Cuối nằm trong, là lặng ngắt thân ái hư vô.
Xem thêm: luyện thú sư sau khi bị đuổi khỏi đội dũng sĩ gặp được miêu nữ của chủng tộc mạnh nhất
Bình luận