Editor: Maruru
*****
Cục TP.HCM ko ở mới gần đây.
Dịch Yên cần trải qua một trong những phần thân phụ TP.HCM nhằm cho tới mò mẫm Tô Ngạn.
Đi được nửa đàng thì bỗng nhiên có được lời nhắn của Tô Ngạn.
- Đối đối lập Cục TP.HCM.
Lời không nhiều nhưng mà ý nhiều.
Dịch Yên biết, nếu như Tô Ngạn nhắn tin nhắn như thế, có lẽ rằng vẫn xuống lầu, đợi tại vị trí đối lập.
Dòng xe cộ tấp nập bên trên quốc lộ, tín hiệu đèn xanh tín hiệu đèn đỏ, người người tiếp nối nhau nhau.
Nhưng cả đàng, Dịch Yên cũng ko gặp gỡ cần nhiều tín hiệu đèn đỏ, đa số là gặp gỡ tín hiệu đèn xanh.
Xe chạy trực tiếp một mạch cho tới khu vực Cục TP.HCM, cơ là 1 toà căn nhà uy nghiêm cẩn và sang chảnh.
Tô Ngạn lại đợi ở đối lập đàng quốc lộ, đúng vào lúc Dịch Yên ko cần thiết vòng một vòng qua chuyện mò mẫm anh, cứ chạy trực tiếp là nhì người vẫn hoàn toàn có thể gặp gỡ nhau.
Mặt trời ngày càng chói sáng, chói mà đến mức khiến cho người tao ko phanh nổi đôi mắt, tuy nhiên lại ko hề giá.
Tô Ngạn đứng ở đối lập đàng quốc lộ.
Hơi cúi cổ, tay đút túi, chây lười biếng phụ thuộc thân mật cây.
Như là cảm biến được điều gì cơ, anh vô ý xoay đầu.
Xuyên qua chuyện lớp kính chắn bão, góc nhìn Dịch Yên đang được nhìn nhập anh ở phía bên ngoài.
Nhìn thấy Dịch Yên, tấm sống lưng đang được phụ thuộc thân mật cây hâu phương của Tô Ngạn tương đối người sử dụng lực, đứng ngay ngắn ngóng cô cho tới.
Dịch Yên giới hạn xe cộ ở kho bãi đỗ xe cộ, đẩy cửa ngõ xe cộ bước xuống.
Bước lại ngay gần Tô Ngạn.
Da anh Trắng, quầng rạm điểm lòng đôi mắt tương đối thâm thúy tạo nên anh dường như tương đối chây lười biếng mệt rũ rời, thực hiện vơi cút quá nhiều vẻ giá tiền nhạt nhẽo ngày thông thường.
Đôi đôi mắt giống như một vừa hai phải mới nhất tỉnh táo, còn tồn tại chút mơ tưởng.
Dịch Yên hỏi: "Anh một vừa hai phải thức dậy sao?"
Tô Ngạn người sử dụng giọng mũi ừ một tiếng: "Ừ."
Anh đang được ngủ, tuy nhiên sau khoản thời gian Dịch Yên thoát khỏi quán coffe rồi nhắn tin tưởng mang lại anh, anh gần như là là vấn đáp lại chỉ nhập một giây.
Bởi vì thế nhân tố công việc và nghề nghiệp, khi Tô Ngạn nghỉ dưỡng rất ít Khi nhằm điện thoại thông minh ở chính sách tĩnh mịch, chơ mệnh lệnh bất kể khi nào thì cũng trở thành thói thân quen, tính cảnh giác rất rất cao.
Dịch Yên nhắn tin nhắn mang lại anh, anh vẫn biết ngay lập tức ngay tức khắc.
Nhìn thấy lời nhắn của cô ấy còn cảm nhận thấy khá mơ hồ nước, khi sáng sủa cứ cho là cô không thích anh cho tới đón là vị cô vẫn ngán ghét bỏ bản thân.
Nhưng cô lại cho tới mò mẫm anh.
Dịch Yên: "Có cần em nhiều chuyện anh nghỉ dưỡng rồi hoặc không?"
Tô Ngạn tương đối nhấp lên xuống đầu, môi mỏng manh khẽ mở: "Không cần."
Lúc này Dịch Yên mới nhất phân phát hiện nay, đem vài ba sợi tóc rối bên trên đầu Tô Ngạn, có lẽ rằng là trở thành rời khỏi như vậy khi ngủ.
Tay thời gian nhanh rộng lớn ý thức một bước, cô tương đối nhón chân, khẽ giơ tay vỗ vỗ vài ba phân phát nhập tóc anh.
Tô Ngạn cúi đầu, góc nhìn dời qua chuyện khuôn mặt cô.
Những giọt nắng nóng len lách qua chuyện sơ hở bên trên đỉnh đầu, từng vầng sáng sủa hắt nhập domain authority thịt cô.
Đối diện với góc nhìn Tô Ngạn, Dịch Yên mới nhất quan sát rằng bản thân đang khiến đồ vật gi.
Tay cô còn đang được bịa đặt kề bên làn tóc ngắn ngủn của Tô Ngạn.
Tựa như quay trở lại những tháng ngày trước cơ, cô vẫn luôn luôn động tay động chân với Tô Ngạn.
Tuy rằng sau khoản thời gian về bên, nhì người cũng từng đem quá nhiều những động tác thân thiết, tuy nhiên đều là những khi Dịch Yên đang được ko tươi tắn, ko tươi tắn khiến cho sự thân thiết cơ nên càng mạnh mẽ.
Ấy thế nhưng mà, trái ngược tim Dịch Yên lại sở hữu chút rung rinh động thiếu thốn nữ giới.
Bị hai con mắt xinh rất đẹp của anh ấy nhìn chằm chằm.
Trái tim từng chút từng chút đập mạnh mẽ và uy lực.
Cô yên ắng vài ba giây, ko thu tay lại, nhưng mà ngón tay xuyên qua chuyện đầu tóc anh, khẽ xoã tung lên.
Thích làm mưa làm gió như thể như lúc trước cơ.
Dường như lâu lắm rồi không được thấy Dịch Yên như thế, Tô Ngạn máu mê đem nhìn cô.
Dịch Yên bịa đặt gót chân xuống khu đất, tuy rằng rằng phía bên ngoài rất rất điềm tĩnh, tuy nhiên thực sự là nhập ngực cô (ái à) như phổ biến ngựa phi.
Đã lâu lắm rồi không tồn tại loại cảm xúc này.
Cô thưa hươu thưa vượn: "Tóc anh ngay lập tức ngắn ngủn vượt lên, em thực hiện rối tóc chung anh."
Tô Ngạn ko vạch trần cô: "Được."
Dịch Yên tự nhiên bị cỗ dạng này của Tô Ngạn chọc cười: "Sao em thưa đồ vật gi anh cũng thưa được thế, đem cần nếu như đem ngày nào là cơ em trả anh cút chào bán anh cũng thưa được hay là không."
Dịch Yên cũng chỉ thưa đùa, nào là biết Tô Ngạn lại rất là tráng lệ và trang nghiêm nhìn cô.
Vài giây sau, cũng tráng lệ và trang nghiêm trả lời: "Phải."
Dịch Yên sửng bức.
Tô Ngạn thưa sang trọng chuyện khác: "Tìm anh đem chuyện gì?"
Dịch Yên: "Anh nghĩ về coi em mò mẫm anh là vì thế chuyện gì?"
Tô Ngạn nhàn rỗi nhạt nhẽo liếc nhìn cô một chiếc, giá tiền nhạt nhẽo nói: "Không biết."
Thật rời khỏi, đem song khi Dịch Yên cảm nhận thấy Tô Ngạn cũng khá xấu xí.
Rõ ràng anh biết ở nhập lời nhắn, cô là chính vì mong muốn gặp gỡ anh mới nhất cho tới mò mẫm anh.
Dịch Yên cũng ko nhằm anh triển khai được ý đồ dùng, nói: "Tối cút ăn một giở cút, công an Tô."
Tô Ngạn: "......"
Dịch Yên cảm nhận thấy như Tô Ngạn đang được người sử dụng góc nhìn nhìn người thiểu năng để xem cô.
Dịch Yên: "Ánh đôi mắt này của anh ấy là sao thế?"
Giọng Tô Ngạn giá tiền nhạt nhẽo vang lên: "Vì hứa bữa tối nhưng mà em tài xế sắp tới đây thưa với anh?"
Dịch Yên: "Đúng vậy, đem yếu tố gì sao."
Dịch Yên ko biết vì sao, thời điểm hôm nay Tô Ngạn thưa nhiều hơn thế nữa thông thường.
Tô Ngạn: "Điện thoại của em dùng để làm làm cái gi thế?"
Trải qua chuyện một chuyện như thế, domain authority mặt mày của Dịch Yên ngày càng dày: "Em quí sắp tới đây mò mẫm anh đấy, ko được à."
Lúc này, giờ chuông điện thoại thông minh của Tô Ngạn vang lên.
Tô Ngạn choãi tay lấy điện thoại thông minh ở vào trong túi rời khỏi, chây lười biếng nhấc tay mặt mày cơ lên, ôm Dịch Yên nhập trong thâm tâm.
"Biết rồi."
Dịch Yên ngẩn rời khỏi.
Cằm cô phụ thuộc vai anh, còn ngây người, Tô Ngạn khẽ động cổ tay, vò rối làn tóc cô.
"Tóc em dường như ngay lập tức ngắn ngủn vượt lên, anh chung em thực hiện rối luôn luôn."
Dịch Yên: "......" To gan góc đấy...... Còn người sử dụng điều cô thưa nhằm nhảy cô......
Tô Ngạn nhận điện thoại thông minh.
Dịch Yên nghe thấy mặt mày cơ nhường nhịn như đem thưa vài ba câu.
Tô Ngạn ừ một tiếng: "Lập tức cho tới ngay tắp lự."
Nói đoạn ngay tắp lự thả Dịch Yên rời khỏi.
Hai người cũng ko nói tới chuyện một vừa hai phải rồi, Dịch Yên thản nhiên hỏi: "Có nhiệm vụ?"
Tô Ngạn gật đầu, vẻ mặt mày vẫn điềm tĩnh như vậy: "Ừ."
Dịch Yên: "Đừng quên bữa tối cút ăn cùng nhau cơ nhe."
Tô Ngạn gật đầu: "Em về trước cút."
Dịch Yên: "Ừ."
————
Dịch Yên tách ngoài Cục TP.HCM, về căn nhà ngủ một giấc.
Có một khoảng tầm thời hạn, cần dựa vào dung dịch Dịch Yên mới nhất hoàn toàn có thể cút bài bác giấc mộng, mới gần đây cũng ko nhớ dùng vẫn hoàn toàn có thể ngủ một giấc ngon miệng.
Tỉnh dậy sau giấc mộng nhiều năm Khi trời vẫn xế chiều.
Dịch Yên vực dậy ngoài nệm, với lấy điện thoại thông minh nhìn đồng hồ thời trang.
Đã rộng lớn 5 giờ chiều.
Dịch Yên xoa xoa làn tóc nhiều năm, một vừa hai phải xoa tóc vẫn lưu giữ cho tới chuyện buổi sáng sớm ở mặt mày đàng quốc lộ, Tô Ngạn kéo cô nhập trong thâm tâm.
Anh còn khẽ xoa đầu cô.
Bây giờ, ko thể bảo rằng nhì người vẫn chính là tình nhân như lúc trước cơ.
Nhưng vậy là, đi dạo mới gần đây đã và đang tấn công vỡ sự thuyệt vọng nhập quan hệ.
Dịch Yên nghĩ về, kể từ từ rồi tiếp tục ổn định thôi.
Đã rộng lớn 5 giờ, Tô Ngạn còn chưa xuất hiện liên hệ với cô, chắc chắn là vẫn đang được bận.
Dịch Yên ko nhiều chuyện anh, xuống nệm rửa ráy trước.
Bước thoát khỏi chống tắm, vẫn không thể thấy thái dương phía bên ngoài hành lang cửa số, chỉ với một vệt hồng phía cuối chân mây.
Đêm tối dần dần buông xuống.
Điện thoại phía trên sàn căn nhà, màn hình hiển thị tối đen thui, không tồn tại khả năng chiếu sáng phân phát rời khỏi.
Gội đầu hoàn thành, tóc Dịch Yên vẫn còn đó ướt át,ướt đẫm, cố gắng lấy khăn vệ sinh đầu, trải qua nhặt điện thoại thông minh lên.
Chạm nhập màn hình hiển thị, thông tin trọn vẹn thật sạch, không tồn tại mặc dù duy nhất cuộc gọi nhỡ hoặc lời nhắn.
Hai người vẫn hứa nhau, ko cho tới nỗi là cho tới giờ đây Tô Ngạn còn chưa xuất hiện nhắn mang lại cô chứ.
Dịch Yên đang được nghĩ về cho tới nghĩ về lùi, bỗng nhiên mang 1 lời nhắn gửi cho tới, là của Tô Ngạn.
【Có trách nhiệm khẩn cung cấp, ko thể ăn cơm trắng bên cạnh nhau rồi.】
Thứ vốn liếng đang được trông chờ bỗng nhiên tan trở thành mây sương, tất yếu là Dịch Yên cũng chút tuyệt vọng. Nhưng loại nghề ngỗng này của Tô Ngạn, việc xẩy ra trường hợp khẩn cung cấp cô cũng nắm chắc.
Dịch Yên vấn đáp lời nhắn.
【Được, ko có gì đâu.】
Không đem hứa cút ăn, bạn dạng thân mật Dịch Yên cũng chẳng mong muốn tự động ra bên ngoài ăn.
Hẹn Kỷ Đường cũng ko thể cút ăn, giờ đây Kỷ Đường có lẽ rằng cũng không ngại nổi mang lại bạn dạng thân mật.
Buổi sáng sủa về căn nhà rửa ráy hoàn thành thì ngay tức khắc cút ngủ, cứ như thế nhưng mà ngủ một mạch cho tới giờ chiều, thân mật trưa cũng ko ăn.
Bây giờ Dịch Yên đem tương đối đói.
Sấy thô tóc hoàn thành, cô ngồi phía trên nệm cố gắng điện thoại thông minh bịa đặt món ăn.
Còn còn chưa kịp phanh tiện ích bịa đặt đồ dùng rời khỏi, vẫn đem người gọi cho tới.
Là một mặt hàng số xa thẳm kỳ lạ.
Dịch Yên nhận máy, bịa đặt máy lên trên bề mặt tai.
"Dịch Yên, đem còn lưu giữ tớ không?" Vừa nối máy, đầu mặt mày cơ vẫn vang lên tiếng nói rộng thoải mái của một người con trai, "Nghe rời khỏi tớ là ai không?"
Dịch Yên cảm nhận thấy tiếng nói đem chút không xa lạ, tuy nhiên tức thời ko lưu giữ nổi là ai.
Cô đang được mong muốn chất vấn là ai, mặt mày cơ vẫn nói: "Tớ là Hi Dụ, Lâm Hi Dụ, bàn sinh hoạt cũ của cậu, còn lưu giữ không?"
Gương mặt mày và tiếng nói nằm trong hiện thị nhập đầu, Dịch Yên vẫn lưu giữ rời khỏi, cong mồm cười: "Nhớ chứ."
Lâm Hi Dụ cũng khá được xem như là bằng hữu của Dịch Yên hồi học tập cao trung, học tập không giống ngôi trường Dịch Yên, Lâm Hi Dụ học tập ở Nhất Trung, nhưng mà năm này còn ngồi ở ngay lập tức trước Tô Ngạn.
Vẻ ngoài của những người này cũng tương tự như loại như Kỷ Đường, tuy rằng đều là đàn ông, tuy nhiên ngũ quan lại thường rất tinh xảo đáng yêu và dễ thương.
Đã thật nhiều năm nhì người ko liên hệ cùng nhau, chính vì Lâm Hi Dụ vẫn ko tìm ra số của Dịch Yên.
Năm cơ Dịch Yên cứ thế nhưng mà cút luôn luôn, khi về bên cũng chỉ liên hệ với Kỷ Đường.
Quan hệ của Dịch Yên và Lâm Hi Dụ cũng gọi là chất lượng, Lâm Hi Dụ người này cư xử với những người không giống cũng chất lượng, còn rất rất vui nhộn đáng yêu và dễ thương.
"Cuối nằm trong cũng liên hệ với cậu được," Tại mặt mày cơ điện thoại thông minh, Lâm Hi Dụ thưa, "Đã lâu rồi ko gặp gỡ được cậu, chuyến này còn có người chúng ta biết số của cậu, vẫn thưa với tớ."
Dịch Yên mỉm cười vang: "Đúng là vẫn lâu ko gặp gỡ."
Hơn tám năm xa thẳm cơ hội, nhì người vẫn rỉ tai cùng nhau ko một ít quái đản, tựa như năm cơ.
"Lúc nãy đem cần không sở hữu và nhận rời khỏi giọng tớ ko." Lâm Hi Dụ mỉm cười.
Dịch Yên trở thành thật: "Nghe rời khỏi giọng cậu, tuy nhiên ko lưu giữ mặt mày."
Lâm Hi Dụ cười: "Chị, sao lại thưa trực tiếp rời khỏi như vậy chứ."
Dịch Yên mỉm cười.
"Mấy trong năm này sinh sống thế nào?" Lâm Hi Dụ chất vấn cô, "Đi đâu vậy chứ, trong cả một bóng người cũng ko thấy."
Dịch Yên tấn công rỗng tuếch lảng: "Này ko trở lại?"
Lâm Hi Dụ thấy cô thưa như thế, đoán rằng có lẽ rằng cô không thích nối tiếp chủ thể này, ngay tức khắc thưa sang trọng chuyện chủ yếu sự: "Đúng rồi, ko cần là đi dạo mới gần đây tớ đem hứa gặp gỡ bao nhiêu người chúng ta cũ ở Nhất Trung sao, tối ni người xem bên cạnh nhau cho tới nốc rượu ôn chuyện cũ, nhập đám bằng hữu của tớ sao hoàn toàn có thể không tồn tại cậu được, nên vẫn mò mẫm số điện thoại thông minh của cậu, cậu cho tới cút."
Những năm mới gần đây, Dịch Yên vẫn xa thẳm cơ hội bao nhiêu người cơ vượt lên lâu, trước cơ, ở cao trung, luôn luôn là kẻ hô mưa gọi bão nhập đám chúng ta, giờ đây lưu giữ cho tới trong những năm mon trước cơ mới nhất thấy, toàn bộ cứ như 1 niềm mơ ước vậy.
"Có lẽ đi dạo này ——"
Cô một vừa hai phải lăm le kể từ chối theo đòi bạn dạng năng, đã trở nên Lâm Hi Dụ cắt theo đường ngang lời: "Đừng thưa là bận nha, cho tới trên đây cút, coi như thể nhằm buông lỏng chút, hơn thế nữa, hoàn toàn có thể hội ngộ cả bao nhiêu người chúng ta cũ một chuyến luôn luôn."
"Thật rời khỏi đám chúng ta cơ tớ còn thân mật rộng lớn cậu ấy chứ, cút hay là không cũng như vậy thôi, nếu như cậu mong muốn gặp gỡ nhau thì nhì tất cả chúng ta cút ăn bữa cơm trắng là được."
Lâm Hi Dụ tương đối giá lên: "Cái gì nhưng mà thân mật với cậu rộng lớn cơ? Cậu ko lưu giữ Tô Ngạn sao, năm cơ cậu còn theo đòi xua đuổi cậu tao đến tới lớp bọn tớ."
Dịch Yên ngẩn rời khỏi.
Lâm Hi Dụ ko biết những chuyện xẩy ra thân mật Tô Ngạn và Dịch Yên tựa như Kỷ Đường, có lẽ rằng cậu tao chỉ lưu giữ rằng hồi cao trung, Dịch Yên theo đòi xua đuổi Tô Ngạn, lưu giữ rằng khi cơ, Dịch Yên rất rất quí Tô Ngạn.
Dịch Yên nói: "Sao lại đùng một cái nhắc cho tới chuyện này?"
Lâm Hi Dụ nói: "Cậu không thích gặp gỡ cậu tao sao?"
Dịch Yên sửng sốt: "Cái gì?"
"Tô Ngạn cũng cho tới họp mặt mày đấy," Lâm Hi Dụ thưa, "Tối ni."
Đầu Dịch Yên chợt ầm một giờ.
Mười phút trước cô một vừa hai phải có được lời nhắn của Tô Ngạn, bảo rằng anh đem việc ko thể cút ăn với cô.
Anh ko cút ăn với cô nhằm gặp gỡ bàn sinh hoạt cũ?
Lòng Dịch Yên bỗng nhiên lên men.
Lâm Hi Dụ ko phân phát xuất hiện sự không giống thông thường của Dịch Yên mặt mày này, còn chất vấn cô: "Tới không? Nói cho tới thì tớ ngay tức khắc gửi vị trí mang lại cậu."
Dịch Yên tĩnh mịch, tâm lý vài ba giây, cô lại quái xui quỷ khiến cho nhưng mà gật đầu: "Đi."
————
Nơi họp mặt mày là ở một trụ sở thời thượng.
Thời gian dối là khi 8 giờ tối.
Dịch Yên ko nhắn tin tưởng chất vấn Tô Ngạn, cũng không sở hữu và nhận được bất kể một cuộc gọi hoặc lời nhắn phân tích và lý giải kể từ Tô Ngạn.
Bóng tối bủa vây, mùng tối trọn vẹn buông xuống.
Nhưng mặc cả nửa ngày trôi qua chuyện, tâm lý của Dịch Yên cứ khi cao khi thấp.
Nếu chỉ là 1 cuộc họp lớp nhưng mà thôi, vậy vì thế sao Tô Ngạn ko thưa trực tiếp rời khỏi.
Dùa sao thì Dịch Yên vẫn cảm nhận thấy tương đối sai sai, tuy nhiên ko thưa được là sai ở đâu.
Ở căn nhà đợi cho đến rộng lớn 7 giờ tối, Dịch Yên mới nhất xuống căn nhà, cho tới kho bãi đỗ xe cộ tài xế cho tới trụ sở.
Hội sở được đặt tại điểm trung tâm, đáp ứng chu đáo với những thiết kế bên trong văn minh và đẹp tươi.
Chỗ họp mặt mày cơ hội đái quần thể căn nhà Dịch Yên ko xa thẳm, tài xế rộng lớn mươi phút là cho tới rồi.
Dịch Yên phi vào sau khoản thời gian vẫn đỗ xe cộ, theo đòi hướng dẫn của nhân viên cấp dưới đáp ứng nhưng mà cút cầu thang máy lên.
Hành thầy thuốc được trải dày thảm đỏ lòe, ánh đèn sáng phân phát rời khỏi kể từ đèn treo tường trở thành sáng sủa rực.
Dịch Yên nhìn thấy số chống, đẩy cửa ngõ phi vào.
Trong chống vẫn đem quá nhiều người, kề bên bàn bi-a, vài ba người cố gắng gậy gộc tấn công.
Có người nốc rượu, rỉ tai phiếm.
Nhìn thấy cửa ngõ phanh rời khỏi, đem bao nhiêu người quan sát về phía này.
Mà nhường nhịn như Dịch Yên ko nhìn một ai.
Ánh đôi mắt cô xuyên qua chuyện loại người, nhìn thằng về phía Tô Ngạn đang được ngồi bên trên sô trộn.
*****
Bạn đang xem: mãi ở trong lòng anh
Bạn đang được hiểu truyện bên trên NetTruyen.com.vn
Xem thêm: minh nguyệt thiên lý
Bình luận