Chương 3
#5
Bạn đang xem: kế hoạch theo đuổi chú
"Cửa chống tắm thì lỗi, con cháu ko khoá cửa ngõ chống thì sao? Lớ đâu khi tắm mang tên vươn lên là thái nào là mò mẫm vô đem nên lộ không còn mặt hàng bọn họ hoặc không?"
Nghe Tiểu Du phát biểu vậy, Trương Vũ thấy dường như hợp lí, phụ nữ nên chống đằm thắm vậy rất tuyệt. Anh ko phát biểu lại được nữa, tảo người bước thoát khỏi chống. Nhưng vừa vặn đặt chân vào cửa ngõ thì chợt lưu giữ đi ra chuyện khiến cho bản thân nên xồng xộc vô chống của Tiểu Du nên tức tốc quay trở lại, tiến thủ sát lại gần cô, nói:
"Con nhóc này chú quên rơi rụng chất vấn tội con cháu. Ai mang lại con cháu chuồn kể linh tinh anh với cha mẹ hả? Có ham muốn ăn đòn không?"
Nhìn sắc mặt mũi không dễ chịu của Trương Vũ, Tiểu Du đoán ngay lập tức chắc chắn là chú bị cha mẹ la rất nhiều. Trong lòng Tiểu Du đắc ý, ai bảo chú nhằm cho tất cả những người phụ phái nữ cơ lao vào ngôi nhà, tiếp tục thế cô tớ mồm mồm ko sạch sẽ phát biểu toàn những câu chẳng đi ra đâu.
"Ai dà, chú phát biểu vậy oan mang lại con cái quá. Con chỉ phát biểu thực sự mang lại cha mẹ thôi nhưng mà." Tiểu Du giấu quanh sự tinh anh quái quỷ vô phía bên trong nhưng mà thay cho vô này là diện mạo xứng đáng thương uỷ khuất.
Trương Vũ nhìn vẻ mặt mũi này của Tiểu Du ko nỡ mắng cô câu nào là nữa. Anh thở dài: "Được rồi nếu như con cháu thấy không dễ chịu thì lượt sau chú ra bên ngoài cũng khá được. Đỡ bị đem tội danh đầu độc trẻ nhỏ."
Câu phát biểu này khiến cho thần kinh trung ương của Tiểu Du căng đi ra, cứ tưởng chú ấy tiếp tục tạm dừng, ngờ đâu lại đem sự ăn đùa phóng túng ra bên ngoài. Một phút ko kềm chế được xúc cảm của bạn dạng đằm thắm, Tiểu Du vội vã chạy cho tới bao bọc lấy cánh tay anh và nói:
"Chú ko thể giới hạn những trò này được sao?"
"Tại sao nên dừng?" Trương Vũ tương đối khó khăn hiểu trước thắc mắc và hành vi của Tiểu Du.
Tiểu Du cắm môi liên tiếp, hồi hộp ko biết vấn đáp thắc mắc này đi ra sao. Lẽ nào là cô phát biểu vì như thế cô quí chú nên không thích chú ở lân cận người phụ phái nữ không giống hoặc sao? Trong khi rối loàn, thiệt may cô tiếp tục nảy đi ra một lí vì thế phù hợp lí:
"Trên mạng phát biểu nếu như con trai thực hiện chuyện cơ nhiều sẽ không còn đảm bảo chất lượng mang lại mức độ khoẻ đâu. Con đang được phiền lòng mang lại mức độ khoẻ của chú ý đấy."
Một công song việc. Không bị ngờ vực lí vì thế lại còn được mang lại là 1 đứa con cháu ngoan ngoãn lúc biết quan hoài cho tới chú bản thân, Tiểu Du suy nghĩ bạn dạng đằm thắm bản thân thiệt lanh lợi khi suy nghĩ đi ra lí vì thế này.
Nhưng Trương Vũ đâu nhằm ý cho tới trọng tâm lời nói của cô ý nhưng mà nhằm ý cho tới ý không giống vô lời nói ấy.
"Cháu lên mạng mò mẫm hiểu về chuyện người rộng lớn thực hiện gì? Tò mò mẫm quá tuyệt vời rồi sao?"
Bị Trương Vũ bất thần chất vấn như thế, Tiểu Du đứng hình trong tích tắc ko biết phát biểu sao.
"Thì...thì chú biết đấy. Môi ngôi trường tiếp thu kiến thức mặt mũi Mỹ, trẻ con thiếu niên sớm mò mẫm hiểu chút chuyện này còn có sao đâu."
"Vậy sao? Cháu mò mẫm hiểu rõ từng nào rồi?" Trương Vũ cố ý xay sát vô khuôn mặt Tiểu Du kế tiếp truy chất vấn.
Xem thêm: sắc xuân trên đỉnh non ngàn
Bí quá ko biết vấn đáp sao, Tiểu Du hừ rét mướt một câu: "Cháu mò mẫm hiểu rõ thật nhiều rồi. Cái này đều nhờ chú đấy, năm 12 tuổi tác trí nhớ con cháu đã trở nên bôi đen thui vì chưng bao nhiêu phim 'hành động' kịch tính của chú ý."
#6
"Cháu mò mẫm hiểu rõ thật nhiều rồi. Cái này đều nhờ chú đấy, năm 12 tuổi tác trí nhớ con cháu đã trở nên bôi đen thui vì chưng bao nhiêu phim 'hành động' kịch tính của chú ý."
Nhắc lại "tai nạn" thiếu cẩn trọng 6 năm vừa qua của tớ khiến cho Trương Vũ cứng họng ko biết phát biểu làm thế nào. Anh hồi hộp còn chưa kịp phản bác bỏ đã trở nên Tiểu Du phát biểu tăng câu nữa.
"Vậy nên chú cũng đều có 1 phần trách móc nhiệm bù phủ lại tuổi tác thơ vô sáng sủa của con cháu chuồn."
"Rõ ràng là bên trên con cháu tự ý mò mẫm vô chống chứ." Trương Vũ cố vớt vạt lại chút lí lẽ cho bản thân.
"Cháu tiếp tục gõ cửa ngõ rồi. Tại chú coi để ý quá ko nghe thấy thôi."
Trương Vũ thở nhiều năm bất lực, bắt anh bù phủ sự vô sáng sủa thì bù phủ loại gì. Tô đen thui còn giúp được chứ vẽ Trắng sao nổi.
"Trẻ con cái 12 tuổi tác còn thơ ngây lắm, biết gì đâu. Chắc về sau thanh lịch quốc tế con cháu mới mẻ biết chứ gì. Đừng ở trên đây bắt đền rồng chú này nọ."
Tiểu Du thực sự ham muốn đập nguồn vào tường, Trương Vũ thiếu hiểu biết biết gì cả.
"Chú bị sao vậy. 12 tuổi tác chứ đem nên 3 tuổi tác đâu nhưng mà ko biết về bao nhiêu loại này. Lúc cơ con cháu học tập lớp 6 rồi, và được nghe người tớ nói đến dạy dỗ nam nữ rồi cơ. Thật là không còn phát biểu nổi."
Tiểu Du buông tay Trương Vũ đi ra, ko song teo với chú nữa nhưng mà tiến thủ cho tới cái bàn ngay gần cơ sập ly đồ uống mang lại hạ hoả. Lúc này, ánh nhìn Trương Vũ dõi theo dõi dáng vẻ người nhỏ con cái của Tiểu Du đứng cạnh bàn hấp thụ nước. Giờ anh mới mẻ nhằm ý, đứa trẻ con phiền nhiễu ngày nào là giờ tiếp tục trưởng thành và cứng cáp rồi, cực kỳ đi ra dáng vẻ thiếu hụt phái nữ.
Tâm trạng không dễ chịu ban đầutan không còn, Trương Vũ tự nhiên nổi hứng ham muốn trêu đùa cô nhóc này một tí vì như thế anh vạc hiện nay khi Tiểu Du tức giẫn dữ, khuôn mặt mũi nhìn cực kỳ dễ thương.
Anh sải bước tiến thủ lại ngay gần Tiểu Du, đứng ngay lập tức đàng sau sườn lưng cô, đựng lời nói nói:
"Cháu tiếp tục học tập được từng nào phần về dạy dỗ nam nữ rồi. Nếu thiếu hiểu biết đồ vật gi thì chất vấn chú, chú tiếp tục hăng hái chỉ dạy dỗ, đáp ứng hiểu bài bác nhưng mà ko lấy của con cháu một đồng nào là. Cháu suy nghĩ coi, thấy có lời không?"
Xem thêm: dư sinh gia bất hối
Bình luận