Bạn đang xem: giam cầm điên cuồng chiếm hữu
Tiếng bước đi liên tiếp vang lên, một cô nàng xinh đẹp mắt, đầu tóc bê tha những giọt mồ hôi, bên trên cổ vẫn treo một sợi xích nhiều năm, tay chân loạng choạng luýnh quýnh chạy về phần bên trước, khuôn mặt tinh nghịch xảo cứ một khi một khi lại quan sát về đàng sau với góc nhìn kinh hoảng. Cuối nằm trong cô nàng giới hạn trước 1 căn chống, cô lập cập run đẩy cửa ngõ, phía bên trong tối om, tuy nhiên nhờ độ sáng ngoài hiên chạy dài, cô vẫn hoàn toàn có thể thấy bé nhỏ gái tầm 13, 14 đang được ngồi teo rúm ở một góc tường, tay chân đều bị xích. Cô gái mừng rỡ, góc nhìn sáng sủa lên.
Định bụng chạy vô fake em nó rời khỏi thì năng lượng điện chống bừng sáng sủa. Cô giật thột, một người nam nhi ko biết kể từ lúc nào vẫn ngồi bên trên chóng với thế ngay lưng biếng, góc nhìn cứ nhìn chằm chặp vô cô.
Trái tim cô nhảy lên, cô lùi dần dần lại, hoảng kinh hoàng cù qua loa nhìn test đứa bé nhỏ cơ. Nó ko nên em cô. Nó đơn thuần con cái búp bê bị dựng ở cơ. Làm sao lúc này đây? Hắn tao tiếp tục làm cái gi cô? Cô vẫn vứt trốn, cô vẫn rời ngoài căn chống cơ. Bây giờ chạy đem còn kịp không? Hắn tiếp tục buông tha bổng nhằm cô lên đường chứ? Cô kinh hoàng những tháng ngày ở phía trên lắm rồi! Nếu giờ cô ko chạy, đem nên cả đời sẽ không còn chạy được không? Vậy chạy lên đường Mộc Lam, chứa chấp chân lên chạy lên đường, vì sao lông mày cứ bại cứng một khu vực vậy? Chạy mau đi!!!
-Em cứ test chạy tiếp xem! Không nên đe nẹt em đâu, nếu như cứ kế tiếp bướng bỉnh thế này, liệu có phải là vô cùng mong muốn thân phụ u và em gái của em bị tiêu diệt không? Muốn coi tôi giết thịt chúng ta rời khỏi sao nên không?
Giọng phát biểu giàn giụa kể từ tính đột nhập vô trí não cô. Hắn vực dậy kể từ từ trở về phía cô, áo bành tô đen thui nhiều năm qua loa đầu gối thực hiện hắn càng trở thành lặn mị, mạnh mẽ và tự tin. Cô hoảng kinh hoàng cúi đầu, tay day day lặn áo, đôi mắt trợn lớn khóc, hoàn toàn có thể thấy ý thức cô hoảng loàn thế nào là. Chưa cần thiết đợi hắn cho tới, cô vẫn quỳ sụp xuống sàn ngôi nhà trườn cho tới. Cô bắt gấu quần hắn, còn chưa kịp phát biểu gì thì tóc đã trở nên xốc ngược lên. Rất nhức tuy nhiên cô không đủ can đảm phát biểu, cô biết hắn đang được tức giẫn dữ, hắn ko nên người nữa, hắn là quỷ dữ. Ánh đôi mắt hắn ánh lên tàn nhẫn, như mong muốn ngay lập tức tức khắc ăn tươi tỉnh nuốt tươi cô.
***
Cạch.
Tiếng cửa ngõ ngỏ rời khỏi, một người nam nhi đem theo gót dĩa cơm lên đường vô. Hắn liếc mắt nhìn cô nàng bị xích ở góc cạnh chống, góc nhìn gần đầy lửa giẫn dữ nằm trong sát khí. Hắn đặt chân tới, đá đá vô người cô nhằm thực hiện cô tỉnh, tiếp sau đó bịa đặt dĩa cơm xuống nói:" Mau dậy ăn đi! Nếu cảm nhận thấy ko ngon tôi tiếp tục cho thêm nữa gia vị! Nhớ nên bưng bê lên cảnh giác, rơi vãi rời khỏi chỉ việc là một trong phân tử thôi thì chớ đem trách"
Mộc Lam nhìn người nam nhi phần bên trước này chỉ mất xúc cảm độc nhất là kinh hoàng. Cô kinh hoàng hắn. Rất kinh hoàng. Cô mong muốn bưng kiểu chén bát cơ tuy nhiên ăn thiệt thời gian nhanh. Nhưng đôi bàn tay cô ko được chấp nhận. Tối qua loa nó đã trở nên vụt vị phin mây, bao nhiêu chỗ bị thương sâu sắc vẫn đóng góp vảy, bầm tím không còn cả, bao nhiêu phen cô mong muốn gắng thì lại lập cập lập cập, sợ rớt nên lại nhằm xuống, nước đôi mắt hoảng sợ rớt rời khỏi, hắn ko quí kiên trì, trong ngày hôm qua cô vẫn trải qua loa một trận quá sinh sống thiếu hụt bị tiêu diệt, nếu như kế tiếp thì cô sẽ không còn Chịu nổi thất lạc.
Xem thêm: c4h6 có bao nhiêu đp
" Triều, em nhức lắm! Tay em nhức, em ko bê chén bát được! Xin anh tha bổng mang đến em!"
Người nam nhi nhếch mép:" Chê cơm trắng ko ngon nên không? Để tôi cho thêm nữa chút gia vị! Tôi tiếp tục đút mang đến cô luôn luôn nữa!" Nói xong xuôi hắn kéo khóa quần, fake côn thịt lớn thủ công bằng tay em bé nhỏ vô mồm cô. Cô không đủ can đảm phản kháng, tay lập cập run buông thõng, đau tới mức gần như là phế truất. Miệng bị nhét cho tới chuẩn bị không thở được, lại chỉ hoàn toàn có thể năng nổ liếm mút, tay hắn lưu giữ thắt chặt và cố định đầu cô, hạ thân thích thì fake đẩy, ko hề nhằm ý cỗ dạng cô nàng phía bên dưới thảm thế nào là. Đến ngay sát một phần hai tiếng sau, hắn sau cùng cũng xuất rời khỏi, Mộc Lan trợn đôi mắt, vì thế vượt lên trước bất thần nên cô bị sặc, hắn bóp chặt mồm cô đe dọa:" Thử nhổ rời khỏi xem!"
Hàn Triều ưng ý nhìn cô nàng ngoan ngoãn ngoãn nghe lời nói bản thân. Hắn vỗ vỗ má cô mỉm cười nói:" Có ngon không?" Cô ko thể làm cái gi không giống ngoài gật đầu, hắn rất giản đơn nổi khùng, giây trước hoàn toàn có thể mỉm mỉm cười vì vậy, giây sau ngay lập tức hoàn toàn có thể trợn đôi mắt nổi gân xanh lơ. "Nào nào là, ngoan ngoãn, giờ thì ăn nốt khu vực cơm trắng cơ đi! Tay nhức nhỉ? Em biết thực hiện thế nào là ưng ý tôi nên không? Tôi cũng ko quí bạc đãi gì em cả! Nhưng nên ngoan ngoãn, hiểu không?"
Mộc Lam lẳng lặng trườn cho tới dĩa cơm, cúi đầu ăn như tè cẩu, vị tanh tưởi nồng kinh tởm còn tràn vô vùng mồm tuy nhiên cô ko thể làm cái gi không giống. Người nam nhi với góc nhìn như quỷ dữ cứ theo gót dõi cô từng cử có một. Hắn lấy việc tấn công đập hành hạ và quấy rầy thân xác tâm trạng cô là thức ăn của hắn thường ngày. Chỉ cần thiết ko nhằm ý ngay lập tức là cớ nhằm hắn lôi cô rời khỏi bạc đãi. Hôm qua loa cô vứt trốn, hắn ngay lập tức treo cô lên giá bán cao, sử dụng phin mây tấn công liên tiếp vô thủ công, cho tới Lúc được hắn đem xuống, cô vẫn dở sinh sống dở bị tiêu diệt rồi, lại bị hắn ngay lập tức bên trên sàn ngôi nhà rét mướt giá bán xâm phạm, 2 thành phần bên dưới xước xát chảy tiết cho tới xứng đáng thương, tuy nhiên hắn thì ko chút thương xót, hạnh hạ xong xuôi ngay lập tức vứt cô lại với lời nói rét mướt băng:"Như từng phen tuy nhiên xử lí đi"
Cô nhức chỉ hoàn toàn có thể nén lại, lấy vỏ hộp dung dịch rời bầu húp kết thúc rồi tự động xích bản thân lại điểm góc tường. Cứ từ từ hắn chôn vô cô nỗi ám ảnh, nghe giờ bước đi, tương đối thở của hắn ngay lập tức tức khắc lập cập rẩy. Cô kinh hoàng hắn đụng chạm vô, kinh hoàng hắn lại ngay sát rồi thì thì thầm những điều khiếp sợ, tuy nhiên cô ko thể đẩy hắn cũng ko thể phản kháng, sản phẩm chỉ mất sinh sống ko vị bị tiêu diệt thôi.
Ăn xong xuôi cơm trắng đột nhiên hắn tháo dỡ xích mang đến cô rồi ôm cô đặt lên trên đùi hắn bên trên chóng. Hơi thở của hắn khiến cho cô nổi domain authority gà. Hàn Triều kéo sát người phụ nữ như mong muốn nhập vô người rồi cúi xuống thì thầm:"Mai tôi fake em rời khỏi đảo! Như vậy tất cả chúng ta tiếp tục riêng lẻ tận thưởng hơn! Thích lắm nên không?" Mộc Lam tròn xoe đôi mắt nhìn hắn. Ra hòn đảo sao? Hắn fake cô rời khỏi đảo? Như vậy thì thời cơ bay ngoài hắn là trọn vẹn ko thể rồi! Không, cô không thích như vậy! Cô còn mong muốn gặp gỡ em gái và thân phụ mẹ! Cùng chúng ta sum họp sinh sống cuộc sống đời thường như con cái người! Nghĩ cho tới cơ cô ngay lập tức vạc hoảng! Điên cuồng giãy nảy giụa ngoài vòng đeo tay hắn, phía góc nhìn cầu nài nhìn hắn tuy nhiên cầu:"Em ko muốn! Em không thích rời khỏi đó! Xin anh chớ fake em đi! Em... em...em không thích... em còn mong muốn gặp gỡ thân phụ u, em gái em... chớ tuy nhiên.. aaaaa"
Xem thêm: giường anh chia em một nữa
Bình luận