Danh LợiĐau khổ là gật đầu đồng ý, chịu đựng đựng loại bản thân không yêu thích. Hạnh phúc là trải nghiệm, thưởng thức chiếc bạn muốn. Nhưng cơ mà chiếc mình thích, mình đang có nhu cầu muốn ở đâu ra? Đó là do tiền nghiệp, xu thế trọng điểm lí, môi trường sinh sống nó sẽ tác động khiến cho mình muốn điều này, ghét loại cơ. Chính do tất cả mê thích, có ghét phải mới gồm gian khổ và niềm hạnh phúc. Tại sao? Vì đạt được dòng mê thích là niềm hạnh phúc và chịu đựng đựng dòng ghét là gian khổ. Chỉ vậy thôi. Một cthị xã nữa, tất cả đau buồn trên đời này rất nhiều chỉ gồm hai nguồn, một là vì tất cả dòng nào đấy, nhì là do không tồn tại cái gì đấy. Hạnh phúc cũng như vậy, tất cả đều niềm hạnh phúc bên trên đời này, dầu là niềm hạnh phúc của nam giới thiếu phụ tốt là của trẻ em, bạn già nó số đông chỉ bao gồm nhì mối cung cấp thôi, đó là vì bao gồm dòng nào đấy và vì thiếu mẫu gì đó. Đó là hạnh phúc định nghĩa theo góc cạnh tổng thể. Còn nói theo tinh tướng tu triệu chứng thì có nhị sản phẩm niềm hạnh phúc. Hạnh phúc đầu tiên là do tất cả cái gì đấy, hạnh phúc đồ vật nhị là vì buông được loại gì đấy. Bởi bởi cụ thể bảo rằng niềm hạnh phúc có hai mối cung cấp bởi vì gồm cái nào đấy với bởi vì không tồn tại cái gì đó, mà lại chiếc hạnh phúc còn phụ thuộc dòng tất cả, chiếc ko là gồm sự việc. Cho bắt buộc ý muốn niềm hạnh phúc rốt ráo thì chiếc niềm hạnh phúc đó buộc phải ở bên cạnh mẫu mê say cùng ghét. Hạnh phúc của trần thế nó buộc phải chịu ràng buộc mẫu tất cả và cái không. Đức Phật Ngài Thành lập và hoạt động Ngài thấgiống hệt mệt quá, vô số kiếp tụi nhỏ luân hồi, trốn khổ kiếm tìm vui, nhưng mà thú vui và khổ của những con toàn là điều kiện không lành. Mệt quá, mệt nhọc quá. Bây giờ chiếc giải pháp mà Nlỗi Lai bày nghỉ ngơi đó là niềm hạnh phúc thiệt sự là không hề yêu thích không thể ghét nữa. Cho nên mẫu ngày chưa biết Đạo thì bản thân trốn khổ tìm kiếm vui. Biết Đạo bố mớ thì có tác dụng lành lánh dữ. Chưa biết Đạo thấy hạnh phúc là Khủng cthị xã, đau đớn là béo cthị xã. Biết tía mớ thấy thiện tại là béo cthị trấn, ác là béo cthị xã. Biết thêm một bước nữa thì thấy thiện ác bi tráng vui chỉ là mẫu để mình quan sát thôi. Cứ tiếp tục có tác dụng vk, làm cho ông chồng, làm cha, có tác dụng chị em, cứ đọng thường xuyên đi làm việc, cứ đọng liên tiếp tới trường dẫu vậy nhưng luôn luôn nhớ rằng niềm hạnh phúc nó là như vậy kia, đau buồn nó là điều này đó. Tôi chưa xuất hiện xúi quý khách cạo đầu đi tu, chưa xúi và cũng không khi nào xúi ngốc như thế. Tôi chỉ mong rằng quý khách luôn nhớ niềm hạnh phúc nó được quan niệm như vậy đó. Định nghĩa làm việc trần thế hạnh phúc là do mình có vật gì hoặc không có cái gì, niềm hạnh phúc với cực khổ nó tới từ chiếc ưa thích và chiếc ghét, đã có được cái ưa thích cùng ko tránh được mẫu ghét thì gần như là hạnh phúc với gian khổ. lúc đức Phật Thành lập và hoạt động Ngài nói hạnh phúc thiệt sự là không còn mê thích và không thể ghét nữa. Và tôi đang chứng minh rồi, có khá nhiều cơ hội trong đời mình thiết lập một món là hạnh phúc nhưng mà cơ mà Khi mình lạng lách được nó cũng là một thiết bị niềm hạnh phúc. Tôi đang nói hoài, thỉnh thoảng bản thân cài một món đồ về thấy hạnh phúc tuy vậy nhưng mà Lúc mình kiếm được chiếc vị trí rước trả bản thân niềm hạnh phúc hơn. Có rất nhiều thiết bị vào đời này không tồn tại trả lại được. Chẳng hạn như hôn nhân gia đình. Bao giờ đồng hồ hôn nhân nó cũng "No refund" hết, "No exchange", không đổi cùng không trả được. Và bắt buộc ghi nhớ đa số thứ trên đời này đông đảo là "for sale" nhưng mà chưa hẳn toàn bộ hầu hết "on sale". Và vật dụng "On sale" là đồ vật xài không được tốt lắm, chi phí như thế nào của nấy. Trong đời tu đừng đam mê tu tắt, tu dễ dàng, tu phấn khởi. Vì hễ nó càng tắt, càng dễ thì cái quý khách dành được có bố xu thôi. Muốn thành Phật là đổ các giọt mồ hôi, xót bé mắt, máu lệ tính bởi biển cả chứ đọng chưa hẳn tính bằng lít.
Có fan hỏi "Tu nặng nề vậy Sư?" Tôi do dự hành Ba-la-mật, bố thí thân xác, tình yêu, tôi chỉ biết một cthị xã thôi. Nội nhưng gồng cho tất cả những người khác chửi cơ mà bản thân không giận, nhưng buộc phải gồng nhiều kiếp mới đắc được. Chứ chớ bao gồm nghĩ về đi cvào hùa ba thí nguyện kiếp sau con đắc trái, giải thoát luân hồi, nó đâu riêng gì đơn giản dễ dàng vậy. Trong Ba-la-mật bao gồm kham nhẫn, có hành xả. Hành xả tại chỗ này chưa phải gia vị nấu nướng ăn uống mà lại là lạnh lùng trước vinc nhục, khen chê của đời, cực nhọc lắm, thưa quý vị. Tại trên đây tôi nói luôn một chuyện: nhiều người dân tưởng bản thân không say đắm lợi danh. Sai. Ham danh nó gồm hai ngôi trường phù hợp, thô với tế. Ham danh thô với tế là sao? Ham danh thô là mê thích lừng danh, ham mê quyền lực, yêu thích công tác, mê say được fan ta được cho là, đi đâu cũng rất được bạn ta cúi đầu ưa thích, ganh ghẻ, suýt xoa, rì rào. Ham danh tế là mình hiểu rõ danh tiếng chỉ nên phù du, chức vụ chỉ là sương khói, biết cực kì rõ, bản thân không tồn tại tê mê dịch vụ, không mê mệt khét tiếng cơ mà nghe ai đó chê là bản thân bị sốc. "Tôi không có đam mê danh tiếng, tôi không tồn tại ưng ý phục vụ, tôi ko phù hợp kèn, trống, đưa đón cho dù lộng, cờ, quạt, tôi không có say đắm." Nhưng mà tôi mà nghe ai kia chê tôi, tôi Chịu đựng không tồn tại nổi. Cái đó là mê say danh tế. Chưa không còn, cái này còn độc hơn nữa: "Tôi ko mê say danh nhưng mà nhưng mà tôi ao ước fan không giống biết là tôi không mê say danh." Tôi cực kỳ muốn fan khác biết là Sư Toại Kkhô hanh không có đê mê danh. Tôi tu thừa cơ mà, tôi ao ước người ta biết là tôi tu. Tôi ý muốn người ta biết là tôi sống trên núi, tôi ít khi nào gặp gỡ Phật tử, tôi không ham mê ồn, tôi mê say ngồi thiền đức. Trong gớm nói rất rõ ràng, người tu hành có khá nhiều hạng. Hạng trước tiên là thích thú, đắm chìm trong danh lợi. Hạng sản phẩm công nghệ nhì, không tồn tại tsay đắm đắm trong danh lợi dẫu vậy mong bạn khác biết là bản thân không có thích hợp danh lợi. Và mẫu hạng thiết bị tía, ko mê thích lợi danh với cũng không thích fan ta hiểu được bản thân không mê say lợi danh.Hạng trang bị nhị tôi gồm gặp, có nghĩa là không giữ chi phí nhưng mà mong muốn fan ta biết bản thân không giữ lại chi phí. Người ta tới bạn ta chuyển tiền, "Không, không! Sư không có duy trì tiền cô!". Thực ra nó có tương đối nhiều phương pháp lắm. Tôi biết những vị ko giữ lại chi phí, chuyển họ bọn họ vẫn dìm rồi tiếp đến bọn họ kín đáo đáo chúng ta nhét vô chiếc thùng phước điền của ca dua với thời gian chúng ta nhét họ không thích ai thấy không còn, nó đẹp nhất biết bao nhiêu. Còn đằng này, chi phí đâu phải chỉ là trái lựu đạn đâu mà sợ dữ vậy "Thôi, thôi! Thầy không tồn tại dìm cô. Thầy chỉ tngày tiết pháp chuộng trường đoản cú bi thôi. Tiền nhỏ biết phương tiện cnóng nhưng mà con!". Chi vậy? Đối với tôi mẫu đó không có đẹp nhất, chiếc sẽ là gian. Nên cái đam mê danh đắm say lợi nó có tế với bao gồm thô, nhiều lúc mình lần khần. Có dạng tê mê lợi thô là trong cả của phi nghĩa họ vẫn lấy. Hoặc tương đối hơn chút là vật gì chưa phải của phi nghĩa tuy thế mà hợp pháp hợp đạo bản thân vẫn muốn rước. Và là có một ngôi trường hòa hợp nữa là loại bé dại mình ko ưa thích cơ mà chiếc bự mình muốn. Không thích hợp lễ lạc, ko thích nhấn bao thỏng, bởi trong các số đó tất cả hai tía chục đồng bạc. Nhưng nhưng mà có một bà triệu phú như thế nào kia tới cúng hai chục nngây ngô thì phấn chấn, Hoặc là bả không cúng bao thư mà lại hỏi số tài khoản cúng vào đó trăm mấy, cthị trấn này lại mừng thầm. Trong trường hợp đó, mê say lợi sẽ là không tồn tại phù hợp thô nhưng say mê tế. Có những vị bọn họ đề xuất tiền chưa phải nhằm thưởng thức mà họ cần tiền nhằm tiến hành một chiếc trung khu nguyện gì đó. Nếu nói trên chứng từ Trắng mực đen thì vị đó lành thừa, chúng ta phải chi phí không hẳn sinh sống vui tươi hiện đại mà họ buộc phải chi phí để tiến hành một trọng tâm nguyện gì đó cơ mà mà chỉ có bọn họ cùng ttránh bắt đầu biết. khi tiền rót vô rồi, họ gồm vui hay là không, mẫu vui chính là lành xuất xắc là bất thiện. Trích bài bác giảng Thiện nay ÁcKalama xin tri ân các bạn hongha7711 ghi chépVô Ra | | Khổ bản thân khổ bạn Bù Trừ | | Nguyên Liệu Canh ChuaEnglish