cưa đổ đội trưởng hứa

Phía mặt mũi Mã Thiên đang dần chuyện trò sung sướng, thì người kiêu ngạo Dương Lâm Báo phi vào.

Bạn đang xem: cưa đổ đội trưởng hứa

Cả bàn hùa cho tới đòi hỏi trừng trị anh vì như thế loại tội cho tới muộn.

Anh núm ly rượu lên một tương đối xử không còn, theo đòi thói quen thuộc của quân nhân, anh con quay dọc ngang coi đem gì sai trái thì thấy cô nàng thực luyện ở tiệm dung dịch Đồng Tâm ngồi ở bàn phía góc tay cần tăng trưởng, khuất sau tủ bày bia của quán ăn.
Mã Thiên đi đi lại lại vỗ vai anh:
- Báo, một ly nữa không?
Một người nam nhi nhỏ con cái, đôi mắt một mí xen vào:
- Nhớ trước cơ nhị người là kỳ phùng kẻ địch của nhau.

Bất phân thắng phụ.
Đúng là hồi học tập cấp cho tía, nhị người lài quân thù, chuyện học tập, thể thao hoặc độc giả cũng vậy, chẳng ai tầm thường ai.

Một chín thì cũng chín rưỡi.

Quả là ngang tài.
Hạ Mạn Thư ngồi một khi thì cảm nhận thấy không dễ chịu, rõ nét cô dường như không ăn bất kể cái gì, nhưng mà người cô rét mướt ran, mẩn đỏ.

Cổ họng thô khốc lại như bị ai nhóm, cô cảm nhận thấy sai trái ngay lập tức rút điện thoại cảm ứng thông minh rời khỏi gọi mang đến Mã Thiên.
Tít..

tít..

tít..

ba giờ đồng hồ kéo dãn, anh tao ko bắt máy, sao lại ko bắt máy giờ này? Mạn Thư thứ tự theo đòi mép bàn đi đi lại lại quầy đáp ứng ngay sát cửa chính quần thể karaoke, nói:
- Cho tôi ly nước White.
Người đáp ứng lấy ly ụp nước xong để trước mặt mũi cô.
Mạn Thư núm lấy ly nước, nốc không còn một tương đối nhưng mà chẳng ngấm vô đâu, đôi mắt cô chính thức lem nhem ko thấy rõ người.
Cô lúc này thiệt sự, thiệt sự ham muốn cút tắm, những giọt mồ hôi chảy kể từ bên trên trán xuống má rồi vòng kể từ từ xuống cằm.

Cô đem tay lên túa một cái cúc áo, coi xung xung quanh cô chẳng thấy gì cả, xanh rì xanh đỏ ối đỏ ối, khẩu ca tiếng ồn ào.
Mạn Thư quay về thả người một chiếc phịch xuống ghế.

Cô thở hào hển, những giọt mồ hôi chảy xuống ẩm cả áo, một cái cúc cởi rời khỏi phô xương quai xanh rì hấp dẫn.
Đúng khi cơ Trần Khê tiếp cận, ngồi xuống ghế, đem tay vuốt tóc Mạn Thư, rồi thuận nước cô ko phản chưng nhưng mà vuốt kể từ má xuống cho tới cánh tay, giọng điệu lù mù ám:
- Thư, giờ đã và đang khuya rồi, hoặc tất cả chúng ta..

Xem thêm: top truyện xuyên không hay nhất trung quốc

Nghỉ ngơi nhé.
Mạn Thư quay trở về coi hắn.

Đưa tay ve sầu thưa kể từ trán xuống cho tới cằm, kể từ cằm cho tới mặt hàng cúc áo của hắn, khiến cho hắn cần nuốt nước miếng ừng ực, ko kiềm được nhưng mà sờ soạng cổ cô rồi cho tới xương quai xanh
Mạn Thư chộp tay hắn lại, cô thiếu hiểu biết nhiều sao cô lại thực hiện vậy, cô biết là hắn tao cợt nhả cô rất nhiều lần, vậy nhưng mà thứ tự này thực sự cô ko thực hiện căn nhà được phiên bản đằm thắm.
A, cái thương hiệu Trần Khê khốn kiếp, té ra là tao trúng kế tiếp của mi.

Mi mang đến tao nốc cái gì nhưng mà khiến cho tao thèm muốn thế hả, thiết bị vô liêm sỉ, tạm dừng ngay lập tức.
Mạn Thư nỗ lực ko tấn công tổn thất lý trí ở đầu cuối, xô hắn quá một phía rồi chạy vào trong nhà lau chùi và vệ sinh.
Tên bị tiêu diệt tiệt này vẫn ko Chịu buông buông tha mang đến cô, đuổi theo bế xốc cô lên đem vào trong 1 chống karaoke, ném cô xuống cái ghế lâu năm, cả loại xác to tát như gấu của hắn đè lên trên người cô.

Mùi rượu, mùi hương dung dịch lá láo nháo mùi hương khung người hắn trộn láo nháo vô nhau khiến cho cô buồn ọe.

Sức lực yếu hèn ớt của cô ấy ko thể đẩy hắn rời khỏi được, càng mặt hàng dụa hắn càng yêu thích, hung hãn rộng lớn.

Hắn chính thức túa áo cô, cô ko mang đến, hắn ngay lập tức cầm lấy xé nhừ rời khỏi, lộ cả bikini phía bên trong.
Mạn Thư là hét kêu cứu vãn tuy nhiên bất lợi, trong cổ họng cô ko thể thốt nên tiếng nữa, tương tự như cô bị câm, giờ đồng hồ hét khan nho nhỏ của cô ấy càng khiến cho dục vọng thương hiệu núm thú này cao hơn nữa.
Cô ko thể phản kháng, cô vô vọng vô giờ đồng hồ mỉm cười kinh rợn của hắn.
Rầm, giờ đồng hồ góc cửa cởi toang rời khỏi đập vô tường, Trần Khê nhanh gọn bị lấy ra, cho 1 cú vô bụng, hắn trượt xuống sàn căn nhà.
- Đưa hắn cút.
Tiếng rằng rét lùng tràn uy thế của một người nam nhi chứa chấp lên.
Trong mơ hồ nước, Mạn Thư cảm nhận thấy bóng giáng này quen thuộc lắm, có lẽ rằng bản thân được cứu vãn.

Rồi từ từ cô tổn thất cút ý thức.
Trần Khê được đem lên xe pháo công an để mang về sở.
Ngoài căn chống vẫn còn đấy nhị người nam nhi, một khoác binh phục, một khoác thiết bị vest.

Người khoác binh phục nói:
- Cô gái cơ giờ xử lý làm thế nào phía trên group trưởng?
Lâm Báo xem sét sự lúng túng của đồng group, và anh ko thể rằng khó phai cô nàng đang được ngủ phía vô, dựa sống lưng vô cửa ngõ anh nói:
- Đó là kẻ quen thuộc của tôi, tôi tiếp tục đem cô ấy về.
Anh công an cơ khuôn mặt dường như nghịch ngợm, vỗ vai Lâm Báo rồi rời khỏi ngoài cổng.
Lâm Báo vô vô, hướng tới Tolet, lúc lắc cái khăn bên trên giá chỉ treo rồi tiếp cận khu vực cái ghế đem cô nàng đang được ngủ, chế lại mang đến cô.

Cảm thấy ko đầy đủ, anh ngay lập tức túa áo ngoài khoác luôn luôn mang đến Mạn Thư, rồi bế cô ra bên ngoài xe pháo.
Lâm Báo đem Mạn Thư rời khỏi xe pháo, nhằm cô ngồi ghế phụ, anh kéo chạc đáng tin cậy thắt mang đến cô rồi cút vòng qua chuyện đầu xe pháo lên ghế lái chạy xe pháo cút..

Xem thêm: cạm bẫy dịu dàng